Chương 12: (Vô Đề)

Nàng càng như vậy, Tống Cẩn càng không vừa ý. Hai người tranh cãi mấy hồi, ai cũng không chịu phục ai, cuối cùng tan rã không vui. Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

Trở về Chiêu Nhân cung, Khương Ninh gửi một phong thư cho phủ Tướng quân, để kẻ trong lao bí mật tiến kinh. Nàng càng thấy chuyện này vẫn nên liên hợp với Tống Cẩn giải quyết, vừa nghĩ ra một cách, liền đi tìm Tống Cẩn: "Chi bằng thần thiếp giả bộ tin bọn chúng, thuận theo ý chúng, sau đó dẫn rắn ra động."Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

Tống Cẩn miễn cưỡng đồng ý, thấy Khương Ninh mỉm cười nhìn qua, trong lòng phát sinh một tia đề phòng: "Trẫm không cho nàng cởi mặt nạ đâu."

Nàng híp mắt cười: "Bệ hạ, thần thiếp một lòng với người phải không?"

"Đương nhiên."

"Có phần thưởng gì không?"

Đối mắt với hai mắt sáng lên chờ đợi của nàng, Tống Cẩn không thể cự tuyệt: "A Ninh muốn phần thưởng gì?"

"Bệ hạ thừa biết còn cố hỏi."

Tống Cẩn giãy dụa hồi lâu mới thở dài: "Trẫm đồng ý với nàng, mười ngày sau tháo mặt nạ."

Sự kiên quyết của Tống Cẩn tối qua, một đêm kéo dài, cuối cùng vẫn đành thỏa hiệp với nàng.

Khương Ninh thắng lợi hoàn toàn, nói: "Bệ hạ, chúng ta phải diễn vở kịch này, để chúng tưởng bệ hạ và thần thiếp đối đầu, thần thiếp hận bệ hạ thấu xương."

"Diễn thế nào?"

"Hiện tại hậu cung tiền triêu đều biết tình cảm thần thiếp đối với bệ hạ sâu nặng nhường nào, mà bệ hạ cũng rất sủng ái thần thiếp, nếu muốn để thần thiếp hận người thấu xương rất dễ, chỉ cần bệ hạ giả vờ có mới nới cũ, đi sủng đám Huyên phi, thần thiếp tự nhiên sẽ vì yêu sinh hận thôi."

Qua rất lâu, Tống Cẩn mới không tình không nguyện ừ một tiếng: "Vậy thời gian này trẫm không thể gặp A Ninh?"

"Không thể."

Tống Cẩn trong lòng thẫn thờ vô cùng.

Khương Ninh hừ lạnh trong lòng, trước đây cầu gặp ngươi ngươi không gặp, giờ không gặp ngươi không nỡ rồi. Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

Báo ứng đó!

Khương Ninh vui sướng nở nụ cười, tiêu sái rời đi.Sáng sớm.

Điên Thái Hòa.

"Ngươi nói A Ninh sủng Huyên phi nhất?" Tống Cẩn đen mặt nghe Thường Nhạc báo cáo tình hình trong cung.

Thường Nhạc cúi đầu: "Huyên phi tuổi nhỏ, ngây thơ lãng mạn, hoàng hậu rất thích nàng ấy."

"Trẫm phải gặp nàng ta." Tống Cẩn câng câng nói.

Thường Nhạc đưa khẩu dụ của Tống Cẩn truyền đến chỗ Huyên phi, không ngờ lúc đó Huyên phi đã đến Chiêu Nhân cung, Thường Nhạc chỉ đành run rẩy tiến vào Chiêu Nhân cung. Khương Ninh diễn kịch vô cùng thành thạo, vừa nghe Tống Cẩn truyền Huyên phi, tức giận hét lên: "Huyên Nhi!"

"Hoàng hậu tỷ tỷ, muội có làm gì đâu a, thiệt đó." Huyên Nhi không biết do sợ hãi hay oan ức mà hai mắt đã ngấn lệ: "Muội sao lại có thể giành nam nhân với Hoàng hậu tỷ tỷ chứ!"

Khương Ninh: "....."

Kịch này sao diễn tiếp đây!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!