Editor: Dâu Tây
__________
Ánh nắng mặt trời rải khắp bán đảo Iberia, những con sóng đầu bạc xô vào bờ cát trắng, cả thành phố như tỉnh dậy sau giấc ngủ say.
Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt đối với Carlos, đợt huấn luyện thử đã kết thúc sau hơn nửa tháng diễn ra, cuối cùng cậu đã giành được bản hợp đồng đầu tiên với tư cách cầu thủ.
Có lẽ sau này cậu sẽ nhận được rất nhiều hợp đồng, tuy nhiên cảm giác rung động của mối tình đầu này sẽ không bao giờ có thể lặp lại.
Dù mỗi tuần chỉ nhận được 15 Euro nhưng cậu vẫn rất hài lòng, bởi lẽ ít nhất cậu có thể tích góp để mua tặng Bella một món quà, điển hình là chiếc vòng ngọc trai ở cửa hàng kia.
Trung Quốc vùng dậy mạnh mẽ nên văn hoá phương Đông bắt đầu nhận được sự chú ý từ các nhà thiết kế thời thượng.
Chiếc lắc được thiết kế đơn giản theo phong cách phương Đông, bên trên đính một viên ngọc trai trơn bóng. Ngọc trai long lanh như giọt nước, vòng bạc sáng như kim cương. Vì không phải là hàng thật nên nó chỉ có giá 320 Euro.
Carlos học toán khá tốt nhưng phải tính đi tính lại nhiều lần mới ra kết quả: 21 tuần cộng một phần ba tuần là 149,33 ngày, gần bằng 150 ngày, điều này chỉ xảy ra dưới tình huống cậu không tiêu xài phung phí.
Carlos không hề cảm thấy chán nản, ngược lại còn muốn cố gắng để nhận được nhiều tiền lương hơn. Cậu hy vọng sẽ mua được nó trước khi mùa đông lạnh giá qua đi.
Bella rất giống ngọc trai, thuần khiết và có phần mờ ảo, đơn giản nhưng rất đẹp.
Cậu muốn tặng cho cô món quà đẹp nhất trong mắt cậu.
Lúc đứng trước tủ kính, cậu thầm cầu nguyện nó sẽ không bị người khác mua mất. Cậu ngắm một hồi, sau đó lắc người nhìn mái tóc vàng đã gội sạch sẽ qua lớp kính mỏng.
Sáng nay, sau khi ký xong hợp đồng, huấn luyện viên cho cậu nghỉ ngơi nửa ngày. Cậu ngồi xe buýt và xuống trạm xe gần nhà Bella. Carlos mới đi qua đây một lần nhưng con đường này đã khắc sâu trong tâm trí cậu.
Carlos tìm một băng ghế trống gần đó rồi ngồi xuống nghỉ ngơi, cậu không làm gì hết, chỉ muốn đứng nhìn nơi Bella sinh sống một chút mà thôi.
Thực ra cậu rất muốn chia sẻ tin vui này với Bella, song cậu không biết đi đâu để tìm được cô bé.
Cậu ngồi đó vừa vui vẻ vừa khó chịu, bên cạnh cậu là một đôi vợ chồng già dựa sát vào nhau xem báo dưới bóng cây. Thấy thế, Carlos càng khó chịu nhưng vẫn không muốn rời đi.
Cuối cùng cậu nghĩ ra một cách tốt hơn để dời sự chú ý, đó chính là nhắm mắt ngủ.
Đây là "sở trường" cậu phát hiện ra vào năm lớp ba, lông mi cậu dài và rậm, vừa híp mắt cúi đầu xuống liền khiến người ta nhầm tưởng cậu đang nhìn chằm chằm thứ gì đó. Dựa vào cái này cậu đã nhiều lần thoát khỏi sự trừng phạt của giáo viên, đối với cậu mà nói phạt đứng chính là dựa tường ngủ.
Tô Thanh Gia muốn ra ngoài mua hoa tươi, cái nóng của mùa hè ngày càng gay gắt, điều đó có nghĩa là kỳ nghỉ hè sắp tới. Bắt đầu từ học kỳ sau, Tô Thanh Gia sẽ phải đeo cặp đến trường như bao cô bé, cậu bé tám tuổi khác, hưởng thụ nền giáo dục tiên tiến hiện đại phương Tây.
Lúc mới nghe thấy tin tức này, lòng Tô Thanh Gia như sụp đổ.
Nghĩ đến những tên nhóc thích lôi kéo bím tóc của bé gái và mấy cô nhóc thích thảo luận về búp bê Barbie, cả người cô đột nhiên cảm thấy không thoải mái.
Nếu có thể, cô rất muốn tuyên bố cô có thể học luôn đại học, hoặc ít nhất cũng phải học cấp ba.
Tất nhiên sẽ không có ai quan tâm đến việc lòng cô đang điên cuồng gào thét cả. Dù thế nào đi nữa, tới ngày khai giảng, cô vẫn phải ngoan ngoãn đeo cặp Mickey lên, treo bình nước lủng lẳng một bên, sau đó bắt đầu học phép cộng trừ trong phạm vi 100.
Bởi vậy, để bảo đảm lượng mỹ phẩm dưỡng da cho cô và mẹ, cô cần tích góp nguyên liệu cơ bản trước khi mùa hè nhàn rỗi trôi qua.
Sau khi phát hiện hành động dưỡng da này của con gái, Minh Linh dùng thử một hộp, thấy hiệu quả tốt nên mặt dày gia nhập "Kế hoạch dưỡng thành mỹ nhân" của Tô Thanh Gia. Minh Linh cho rằng nguồn gốc của phương thuốc là do một bà cô đã qua đời của nhà họ Tô để lại, hết cách, suy nghĩ của bà luôn đơn giản và thoáng như vậy. Nhiều năm trôi qua, thậm chí khi đã trở thành mẹ nhưng bà vẫn mê hoa, mê làm đẹp.
Có mẹ ủng hộ, tuy cần chế tạo số lượng lớn nhưng Tô Thanh Gia vẫn thấy thoải mái và rảnh hơn nhiều, hai mẹ con vừa làm vừa chơi cũng xong hết mấy phương thuốc còn lại.
Phụ nữ đều yêu thích làm đẹp, o(︶︿︶)o Tô Thanh Gia đành cười trừ.
Sau khi xuống xe, Tô Thanh Gia lắc cánh tay, ôm một bó hoa lớn được bọc giấy. Nhất định lần trước vì sĩ diện nên Carlos mới nói không nặng, phụ nữ yêu thích cái đẹp, còn đàn ông trọng sĩ diện chẳng phân biệt tuổi tác.
Tô Thanh Gia cảm thấy mình phân tích rất đúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!