Ánh mặt trời còn chưa mọc, Nam Nhứ đã dậy, nàng duỗi người.
Từ sau khi tỉnh lại nàng đã có thói quen này, nàng làm việc và nghỉ ngơi đều cố định ở nơi này, không có thay đổi nhiều.
Ừm, so với năm đó nàng làm xã súc, ngày đêm điên đảo thức đêm, đi làm phải dựa vào cà phê mới có dáng vẻ khỏe mạnh như vậy.
Nhưng không hút thuốc giảm đau, vết thương cũ trong kinh mạch vẫn ẩn ẩn phát đau.
Không sao cả, chẳng phải là chỉ đau một chút thôi sao.
Nam Nhứ tự cổ vũ cho chính mình.
Nàng có thể chịu được!
Nàng chịu được cả đêm!
Tối hôm qua, không đến bên cạnh Lê Vân, không ngửi được hương vị trên người hắn, nàng trằn trọc cả nửa ngày cũng không ngủ được.
Sau đó lại còn phải cố nén lại cơn xúc động đi hút thuốc giảm đau, vậy mà nàng cứ như thế ngủ lúc nào không hay.
Như vậy có thể thấy được, không hút thuốc giảm đau một chút cũng không khó.
Nam Nhứ tràn đầy tự tin rời khỏi giường, đi ra ngoài tìm Lục Thiên Chỉ.
Hôm qua Lục Thiên Chỉ đã nói sáng sớm sẽ mang nàng đi luyện công.
Mà công Lục Thiên Chỉ nói, chính là ngồi ở đỉnh núi, chờ mặt trời mọc ở phương đông, hấp thu vân hồng. Thật ra vận dụng cái này là một phương pháp cơ sở, nhưng cũng bởi khi mặt trời mọc thì sẽ có hiệu quả tinh thuần hơn.
Lúc trước Nam Nhứ bị thương đầy mình, nào dám tùy tiện hấp thu mấy thứ này.
Hiện tại nàng đã kết thành yêu đan, nàng cảm giác bản thân có thể thử một lần.
Có yêu đan, đau đớn của bản thân nàng cũng được giảm bớt rất nhiều.
Nàng còn thể chơi với lửa ở đan lô.
Không hút thuốc giảm đau, nhưng gọi lửa cũng có thể làm chậm lại đau đớn của nàng!
Huống chi, nhìn tiểu xích hồng đan trong tim chuyển động đi lại, Nam Nhứ luôn có cảm giác yêu đan này giống như là một đứa trẻ vậy.
Sau khi kết thành yêu đan, nàng có đọc một ít sách, còn bảo sư tỷ mang cho nàng xem thử một ít nội đan của yêu thú.
Yêu đan của người ta, mượt mà đầy đủ có ánh sáng, mỗi cái đều to giống trân châu. Còn yêu đan của nàng thì…… Rõ ràng đã trưởng thành như vậy rồi, thế nhưng mà lại nhỏ đến mức như bị thiếu chất dinh dưỡng.
Tuy biết yêu đan chính là đại biểu cho tu vi của yêu thú, nhưng Nam Nhứ là rất buồn ——
Nội đan mà Sư tỷ cho nàng xem cũng là yêu thú Trúc Cơ kỳ đó, yêu đan người ta lớn như vậy!
Nam Nhứ bốc cháy lên không thể hiểu được thắng bại dục.
Lục Thiên Chỉ cũng không chờ nàng ngoài cửa, mà chờ nàng ở trên đỉnh núi.
Nam Nhứ lười đi cầu thang, dán bùa chạy nhanh chạy lên núi, vừa đến nơi nhìn thấy Lục Thiên Chỉ đã ngồi xếp bằng ở trên rồi.
Nàng học theo, đi tới ngồi xuống xếp bằng.
Lục Thiên Chỉ điều khiển dây đằng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng, nàng theo chuyển động của dây đằng chậm rãi điều chỉnh hô hấp cùng với vận chuyển linh lực. Thẳng cho đến khi dây đằng dạy nàng ba vòng tuần hoàn, nàng cuối cùng cũng đi vào quỹ đạo của công pháp.
Chưa được bao lâu, mặt trời mọc lên ở phương đông, vân hồng uyển chuyển nhẹ nhàng lại huyền diệu theo tiết tấu của nàng bị nàng hút vào thân thể, dung nhập vào trong kinh mạch nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!