Lục Thiên Chỉ không phát giác ra Nam Nhứ có chút không đúng.
Nàng nói: "Điều này mỗi mùa đến là như vậy. Có lúc là hồ ly, có lúc là lợn rừng, đôi khi là sói hoang."
Nam Nhứ sắc mặt cổ quái, khắp đầu đều trộn lẫn câu nói của Triệu Trung Tường: "Mùa xuân đến, vạn vật sống lại, đến mùa giao phối của động vật……"
Vậy nên……
Tất cả đều sai!
Nam Nhứ lấy lại được chút bình tĩnh ——
Đều là quy luật tự nhiên, nàng chỉ là lâm vào giữa quy luật tự nhiên!
Nam Nhứ lặng lẽ thở ra một hơi, hơi thở và tâm bình tĩnh lại.
Lục Thiên Chỉ lại nói: "Đã gặp rồi, muội có muốn cùng đi xem một chút không?"
Muội có muốn cùng đi xem một chút không……
Cùng đi xem một chút……
Xem một chút……
"Sư tỷ," Nam Nhứ lập tức nói thẳng ra, "Như vậy, hình như có chút không tốt?"
Lục Thiên Chỉ khó phản bác được nàng, những sau mồm miệng cũng lanh lợi lên: "Sư muội, thân là y tu, chúng ta không nhất thiết phải cảm thấy ngại ngùng."
"Vạn vật sinh trưởng, lão hóa, tử vong, đều là bộ phận của y đạo," Lục Thiên Chỉ nói, "Cũng như là cỏ cây, khi mới mọc mầm còn non nớt, lớn lên thành một cái cây, rễ cây già đi, đều là dược tính khác nhau, chim bay, cá nhảy, xương cốt, lông, máu thịt, đều có công hiệu khác nhau, quan sát vạn vật, chỉ là một bộ phận học tập cho y đạo chúng ta."
Nam Nhứ: "……"
Làm sao bây giờ, thật thuyết phục, nàng cảm thấy rất có đạo lý.
Nam Nhứ thật không thể hiểu được mà đã bị Lục Thiên Chỉ kéo đi xem hồ ly động dục.
Vì không để quấy rầy hồ ly, Lục Thiên Chỉ làm một pháp thuật nhỏ, cho hồ ly không phát hiện ra các nàng.
Lục Thiên Chỉ một bên đưa đến Nam Nhứ xem, một bên là tiến hành dạy học cho nàng: "Đây là linh hồ mắt lục, chỉ có thể hấp thu một ít linh khí, lấy tu vi của nhân tu để tính theo, tầng một Luyện Khí đến giữa tầng ba, sẽ không cao hơn tầng ba Luyện Khí. Lúc động dục, đôi mắt của linh hồ cái sẽ trở nên đỏ lên, đồng thời gần âm môn sẽ tiết ra hương tuyến hấp dẫn hồ ly đực.
Sau khi giao phối, hương tuyến này sẽ rơi xuống, rồi sau đó sẽ người nhặt đi."
Lục Thiên Chỉ mang theo Nam Nhứ nhìn về phía hương tuyến, bỗng nhiên Nam Nhứ nhớ nàng đã đọc qua y thư.
Có một loại dược được gọi là Bích Vân Xuân, được sản sinh ra từ linh hồ mắt lục, là một loại dược trợ giúp cho nam nhân, ừm, hay còn nói là nó có công hiệu tráng dương.
Trên y thư vẽ Bích Vân Xuân có hình dạng thịt, lại có chút thon dài, nàng còn tưởng rằng Bích Vân Xuân là cái đuôi ướt của linh hồ cái……
Nam Nhứ nói: "Sư tỷ, kia chính là…… Bích Vân Xuân?"
Lục Thiên Chỉ hiện ra một mặt trẻ nhỏ dễ dạy: "Đúng vậy."
Nam Nhứ: "……"
Những tên nam nhân này vì tráng dương mà cái gì cũng đều có thể ăn!!!
Nam Nhứ xem hồ ly giao phối một lúc, thu hoạch được kiến thức mà sét đánh vỡ tam quan, nàng hốt hoảng rời đi.
Trải qua chuyện này cùng với Lục Thiên Chỉ, hai nàng cũng gọi là quen thuộc được một ít, nói chuyện cũng không còn như mới lạ nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!