Chương 60: (Vô Đề)

Nam Nhứ bỗng nhiên nhớ tới mấy ngày trước đây, khi ấy một cánh hoa rơi trên môi hắn, kinh tâm động phách.

Nàng trở nên……

Có chút thèm.

Loại thèm này không giống như dạng thèm đồ ăn.

Cũng không phải loại đau đớn khó nhịn, thèm thuốc giảm đau.

Dường như là một loại tê tê ngứa ngứa, từ trong ngưòi nàng chui ra, thèm đến mức cả người nàng đều khó chịu.

Sừng vừa mới mọc ra, trong nháy mắt cũng nóng đến kinh người.

Men say cùng với bản năng bắt đầu trỗi dậy, nàng bắt đầu không tự giác được mà tới gần Lê Vân, dùng sừng nhỏ cọ cọ hắn ——

Thôi xong.

Ở trong một khoảnh khắc cuối cùng, Nam Nhứ tỉnh táo lại: Cái tên cẩu lang băm Hàn Ngọc kia, rất nhiều lần đoán sai bệnh, nói nàng động dục.

Đây mẹ nó mới thật sự là động dục!

…… Không thể được!!!

Nam Nhứ còn sót lại chút lý trí nói cho chính mình, không thể cầm thú như vậy được.

Ừm…… Tuy rằng nàng vốn dĩ chính là thần thú.

Nhưng nàng phải có tôn nghiêm của người!!!

Mèo con ngoan cường lui về phía sau một bước, né tránh bàn tay của nam nhân.

Lê Vân lại chỉ cho rằng mèo con không muốn tắm rửa, múc gáo nước, nhẹ giọng gọi nàng: "Sơ Thất?"

Nam Nhứ bị tiếng nói trầm thấp của hắn làm cho thân thể càng khẽ run lên.

Không được.

Nàng quơ quơ đầu.

Nàng không thể ở lại chỗ này, nàng là thần thú, sẽ cách li sinh sản cùng với Lê Vân? Thần thú cùng nhân loại thật sự là có thể…… Sao?

Phi phi phi.

Gì mà vớ vẩn như thế.

Tất nhiên là không thể rồi! Nam Nhứ cắn môi, khống chế thân thể không bị bản năng sử dụng, nàng nhảy nhót lung tung, chạy trối chết.

Lê Vân không nghĩ tới mèo nhỏ lại không thích tắm rửa đến như thế, đuổi theo hai bước, duỗi tay đem nàng ôm vào trong lồng ngực.

Nam Nhứ ngửi mùi hương quen thuộc đầy cõi lòng, đối với nàng có dụ hoặc vô cùng lớn, móng vuốt gắt gao, dùng sức bám lấy nam nhân cánh tay để chống cự.

"Ô ——"

Hơi thở nàng mong manh mà kêu lên một tiếng, thanh âm nàng nhẹ nhàng nũng nịu triền miên câu người.

Nam nhân nghe được trong thanh âm nàng mang theo mị ý làm nũng, rốt cuộc cũng hiểu.

Bên tai hắn như bị thiêu lên, trông thấy sừng trắng của mèo nhỏ phiếm màu hồng nhợt nhạt, không biết có phải là do người hắn có bệnh nhẹ hay không, hắn nhẹ nhàng chạm vào sừng nàng một chút: "Sơ Thất?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!