Chương 59: (Vô Đề)

Nghe được thanh âm của nam nhân, Du Duyệt đj phía trước nàng, cùng với mấy người Chu Thắng Nam cũng quay đầu lại nhìn.

Du Duyệt cùng Chu Thắng Nam cũng theo hướng nam nhân mà hành lễ: "Sư phụ."

Trúc sư huynh cùng Ôn Bách Nham khom người hành lễ, nói: "Kiếm quân."

Trúc sư huynh liếc mắt nhìn Kinh Nhung, ý bảo hắn cùng hành lễ.

Thiếu niên nửa yêu thấy ánh mắt của hắn, cũng học thủ thế, cong lưng: "Kiếm quân."

Lê Vân nhìn thiếu niên trước mắt, ánh mắt hắn dừng ở trên đôi tai thú của thiếu niên trong một cái chớp mắt, sau đó lại thu hồi lại.

Hắn hướng về phía mọi người, hơi hơi gật đầu, nói với Nam Nhứ: "Hôm nay ngươi không đi Xích Đan Phong."

Nam Nhứ nhỏ giọng nhắc nhở hắn: "Sư phụ, hôm nay là ngày nghỉ tắm gội."

Bỗng nhiên Nam Nhứ hiểu ra cảm giác chột dạ vừa rồi kia là từ đâu mà đến —

Giống như mình trốn học đi uống rượu bị thầy chủ nhiệm bắt được vậy.

Trời xanh có thể thấy được, không phải nàng cố ý trốn học, mà là hôm nay được nghỉ a!

Kiếm tu các người thuộc tính thật đúng là khắc vào DNA.

Ngày nghỉ không đi học cũng bị theo dõi.

"Là ta sơ sót."

Lê Vân rất nhanh thừa nhận lỗi sai của mình, lại nhàn nhạt nói, "Ngươi uống rượu, ngày mai đừng đến trễ."

Ban đầu là Nam Nhứ đã say, bị hắn đứng ở sau lưng dọa một trận như vậy, rượu đều tỉnh một nửa.

Nàng nói: "Sư phụ, ta sẽ không đến trễ đâu."

"Còn có các ngươi." Lê Vân nhìn về phía Du Duyệt cùng Chu Thắng Nam, đối xử bình đẳng, "Kiếm tu có thể uống rượu. Nhưng uống rượu khiến người tê mỏi thần chí, cầm kiếm cũng không xong."

Chu Thắng Nam rùng mình: "Vâng, sư phụ."

Nam Nhứ say đến chếnh choáng, do vậy mà não cũng bất thường một chút: "Sư phụ, vậy sao trong thoại bản lại có tửu kiếm tiên?"

Lê Vân liếc nhìn nàng: "Ngươi còn biết đó là thoại bản."

Nam Nhứ ngốc: "…… Á."

Du Duyệt suýt chút nữa không nhịn được cười, cố nén không cười ra thành tiếng.

Đối với một con ma men, Lê Vân từ từ nói: "Ta đúng là có gặp qua kiếm tu uống rượu để trợ hứng. Kiếm thuật của hắn cao siêu, cuộc đời cực kỳ thích rượu, chỉ có uống rượu mới có thể dùng ra tu vi của bản thân."

Nam Nhứ cứ như là đang nghe kể truyện, hiếu kỳ nói: "Sau đó thì sao?"

Lê Vân nói: "Sau đó hắn bị nhốt vào trong một bí cảnh, uống hết rượu ban đầu mang theo, đối mặt với một con yêu thú, tâm sinh nhút nhát sợ hãi, sau đó tự sát mà chết."

Nam Nhứ: "…………"

Nàng đã hoàn toàn tỉnh rượu.

Nửa đêm cũng không cần phải kể truyện như vậy cho trẻ nhỏ mà!!!

Nam Nhứ ủ rũ cụp đuôi, cảm thấy một thần thoại như bị tan biến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!