Chương 50: (Vô Đề)

Tất nhiên là Ngôn Thiên Tễ biết Lê Vân.

Thởi điểm hắn chỉ là gà mờ, Lê Vân đã lên đến làm đại lão Nguyên Anh. Cho đến khi hắn từ Trúc Cơ lên đến Kim Đan, lúc ấy Lê Vân đã bay vọt lên Hóa Thần, trở thành tu sĩ Hóa Thần kỳ thứ hai ở Thái Huyền Tông ——

Một người khác là Thái Thượng lão tổ, 1500 tuổi.

So sánh lên, Lê Vân chưa đến trăm tuổi đã tấn chức lên Hóa Thần, quả thực là quá trẻ.

Quen biết thì quen biết, nhưng chưa có nói qua mấy câu.

Cho nên gặp được Lê Vân, Ngôn Thiên Tễ kích động lấy chiếc quạt của mình ra, có chút ngượng ngùng mà thẹn thùng nói: "Kiếm quân, vãn bối ngưỡng mộ ngài đã nhiều năm, ngài có thể ký tên lên trên chiếc quạt này của vãn bối được không?"

Nam Nhứ: "……"

Được nha.

Thì ra tiểu sư huynh nàng là fan của Lê Vân.

Ngôn Thiên Tễ nâng quạt, thấy Lê Vân vẫn chưa tỏ thái độ gì, sau lại quay sang vứt mấy cái mị nhãn về hướng nàng.

Nam Nhứ không thể hiểu được mà nhìn lại: Huynh nhìn ta làm cái gì?

Ngôn Thiên Tễ lại bay đến tiếp: Muội giúp ta lấy chữ ký đi!

Hai người mắt đi mày lại rơi vào trong mắt Lê Vân, hắn rũ mắt nói: "Xin lỗi, ta không giỏi viết đồ lưu niệm."

Lê Vân nhìn về phía nàng: "Nam Nhứ."

Đây là kêu nàng lên hạc giấy.

Nam Nhứ có chút điểm rối rắm.

Cũng không phải là vì chuyện tối hôm qua. Chủ yếu là……Nàng là đang nằm vùng a!

Nếu ngồi trên hạc guấy của Lê Vân đi rêu rao khắp nơi như vậy, chẳng phải rất nhanh sẽ bị Liễu Lăng Ca biết, sau đó lại đến Phong Dị biết sao?!

Nam Nhứ nhìn Ngôn Thiên Tễ, lại nhìn Lê Vân, trong lòng có một cái ý tưởng lớn mật.

Nàng nói: "Sư phụ, Khổng Tước của sư huynh ta không khỏe lắm, không bằng…… Không bằng ngài cũng cho hắn đi theo?"

Hai người cưỡi hạc giấy quá chói mắt, ba người thì không phải được rồi sao!

Ngôn Thiên Tễ vui mừng khôn xiết, mặt đều đỏ lên: "Có, có thể sao?"

Hắn thập phần phối hợp mà nhìn thoáng qua Khổng Tước của mình: "Tiểu Hoa, bệnh ủa ngươi thật nặng a!"

Mới vừa rồi Khổng Tước còn tràn đầy tinh thần, chỉ trong tức khắc đã nhắm nửa con mắt rồi xụi lơ ở trên mặt đất, kỹ thuật diễn kia phải nói là vô cùng tinh vi.

Nam Nhứ:……Ngưu bức!!

Ngôn Thiên Tễ lấy ra kỹ năng da mặt dày mà tổ truyền: "Kiếm quân, ngài xem, Khổng Tước của ta bệnh nặng đến như vậy……"

Lê Vân liếc mắt nhìn hắn: "Vậy ngươi ở lại chỗ này chẩn trị cho linh thú của ngươi. Nam Nhứ, chúng ta đi."

Nam Nhứ: "……"

Ngôn Thiên Tễ: "……"

Nàng không tình nguyện mà lên trên hạc giấy của Lê Vân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!