Chương 49: (Vô Đề)

Nam Nhứ cũng không có nửa điểm ý thức được mình đang phát triển sừng.

Chỗ sừng đang lớn của nàng gần đây cũng không có đau đớn, cũng không ngứa, nàng không có cảm giác. Thứ hai là, chỗ mọc sừng còn nông, bị lông che đậy lại nên nàng không nhìn thấy.

Cho nên, chợt vừa nãy Lê Vân nói nàng đang mọc sừng……

Nàng còn rất mờ mịt.

Tuy vậy, Toan Nghê là con của rồng, mọc sừng chắc hẳn là không có kỳ quái gì……. Chứ?

Lớn lên là có sừng rồng?

Nàng có chút mê mang, ưu sầu ngược lại cũng không có ưu sầu lắm.

Nửa tháng này nàng xem rất nhiều sách, trong đó tất nhiên cũng có《Thiên Diễn Bách Thú Phổ》. Quyển bách thú phổ này không giống trên thị trường, hay là nói, đây là bản đặc biệt dành cho đan tu cùng với y tu.

Bách thú phổ khác đều là giới thiệu về tập tính năng lực của yêu thú, còn quyển này lại giới thiệu nhấn mạnh về dược tính trong các bộ phận của yêu thú.

Lúc đầu mới xem, Nam Nhứ còn có chút không quen, sau xem nhiều cũng miễn dịch.

Thân thể của một con yêu thú bình thường, làm sao có thể so được với con yêu thú nhiều sừng nhiều cánh, không gọi là yêu thú

Thử nghĩ lúc đánh nhau, một con Bạch Hổ cùng với một con Bạch Hổ sáu cánh dài như chim đại bàng xem ——

Vừa nhìn thôi đã thấy, đằng sau hiển nhiên là trâu bò hơn.

Vậy nên chư vị ở Tu Chân giới, độ tiếp thu đối với yêu thú kỳ kỳ quái quái là rất cao.

Một con mèo con giống như nàng bây giờ, lại là yêu thú lớn lên vô cùng kỳ lạ, mới khiến cho nhiều người phải xem bằng hai mắt.

Cũng….. Còn tốt đi?

Lê Vân nói ra một câu như vậy, cũng không có biểu cảm kinh ngạc; Nam Nhưa mọc sừng không đau không ngứa, lại càng thêm không để trong lòng.

Nhưng rất mau, Nam Nhứ cảm thấy sừng phát triển có chút ảnh hưởng.

Lúc nàng ngủ lại vô ý thức lăn đi lộn lại, hai cái bọc nhỏ sẽ đụng đến trường kỷ.

Trường kỷ lại bị nàng đụng sụp……

Àiz, hu hu.

Chỉ dám liếc mắt qua một cái, không dám nhìn thẳng.

Vì vậy, buổi tối ngày thứ hai nàng đến, trên trường kỷ được trải một tầng đệm giường thật dày.

Chỗ bị nàng đụng sụp mất một góc cũng được sửa lại, tay nghề sửa lại cũng rất bình thường, nhìn qua là Lê Vân tự mình sửa.

Sư tôn thật tiết kiệm a.

Nam Nhưa lo lâng mà nhìn hắn: Có phải sau khi hắn mất tu vi nên trở nên nghèo rồi hay không?

Kiếm tu bọn họ vốn đã nghèo, khoảng thời gian trước hắn đi Tiên Hội Bồng Lai để mua nguyên liệu tu sửa kiếm, hẳn là tiêu không ít tiền.

Còn có những món đồ ăn vặt mua cho nàng……

A.

Nam Nhứ không nghĩ đến thì còn tốt, nghĩ lại, nàng đúng là quá nhà phá cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!