Chương 36: (Vô Đề)

Giờ phút này, một khách điếm ở chỗ khác.

Bùi Thiếu Tỉ cố ý thay đổi một thân bạch y, anh tuấn tiêu sái mà đứng trước cửa phòng của một gian phòng.

Hắn nói: "Sư tỷ, xong chưa? Chúng ta nên ra ngoài rồi."

Trong phòng không có người trả lời.

Một lát sau, cửa được đẩy ra, từ trong phòng một giai nhân thanh lệ mặc bạch y đi ra.

Nàng trang điểm đơn giản, trên tóc chỉ đeo một cây trâm ngọc, giữa trán lại điểm nhẹ một chấm hồng. Chấm hồng làm cho khí chất thanh lãnh của nàng mang theo vàu phần diễm lệ, trong phiêu dật lại hiện ra phong tình nhè nhẹ, đẹp không sao tả xiết.

Bùi Thiếu Tỉ kinh diễm trong nháy mắt.

Hắn nói: "Quả thực sư tỷ mặc bạch y vẫn là đẹp nhất. Hôm nay trăm thần tuần xuân, trăm thần bất quá so ra cũng là tỷ đi."

Nữ tử cười: "Đừng ba hoa. Ở Bách Thảo Cốc, đừng làm cho miệng lưỡi rơi xuống người của Thái Huyền Tông chúng ta."

Bùi Thiếu Tỉ cười nói: "Ta không phải ba hoa, ta là nói sự thật."

Hắn thích Liễu Lăng Ca, Liễu Lăng Ca ở trong mắt hắn tất nhiên là người đẹp nhất.

Hai người song song đi xuống lầu, Liễu Lăng Ca trông thấy bội kiếm bên hông hắn.

Nàng nói: "Hôm nay ngươi chụp được Quá Hư, sao nhanh như vậy đã thay rồi?"

Bùi Thiếu Tỉ thầm nghĩ: Còn không phải là vì ở trước mặt tỷ khoe ra một chút.

Ban đầu hắn ở trong Kiếm Trủng tìm, lao lực nửa ngày, những danh kiếm đó đều chướng mắt hắn, nên hắn đành phải tùy tiện cầm thanh kiếm bình thường.

Hôm nay ở trên hội đấu giá nhìn thấy kiếm Quá Hư, hắn ở ngay tại chỗ chụp lấy.

Đây là thanh kiếm hâng hái chiến đấu tắm máu ở trên chiến trường Tiên Ma.

Nhiều đời chủ nhân, đều là đại năng Nguyên Anh uy chấn một phương.

Bùi Thiếu Tỉ hắn mang thanh kiếm này lên chẳng phải là uy phong hơn sao?

Nhưng là suy nghĩ ở trong lòng, hắn không thể biểu lộ ra bên ngoài.

Hắn chỉ cười một tiếng, nói: "Trăm thần tuần xuân, e rằng sẽ có Ma tộc tác loạn. Thanh kiếm này đối với ma khí thập phần mẫn cảm, nếu cảm giác có ma khí tới, trước tiên cũng có thể bảo hộ tốt sư tỷ."

Liễu Lăng Ca nghe ra hắn hoa ngôn xảo ngữ*, hơi hơi dội nước lạnh: "Trước khi bán đấu giá, đấu giá sư cũng nói qua, thanh kiếm này kiệt ngạo khó thuần. Chúng ta là kiếm tu, tùy tiện thay đổi kiếm…… Không để ý sẽ dễ dàng bị thanh kiếm này gây thương tích."

*Nói lời dễ nghe nhưng không thật.

Bùi Thiếu Tỉ nói: "Sư tỷ, có điều này tỷ không biết. Hôm qua tỷ bảo ta đi tra tiểu cô nương kia, ta đã tra được. Kiếm tu bên người nàng, đều là nàng thuê. Mà thù lao để thuê đám kiếm tu đó là một loại hương hoàn tên Thúy Trúc Đan."

Bùi Thiếu Tỉ tính sẵn trong lòng: "Kiếm tu trên lôi đài, tên là Cao Minh. Nghe nói bản mạng kiếm của hắn cũng khá là quật cường, vẫn luôn không chịu cùng kiếm phủ của hắn tương hợp. Nhưng là sau khi dùng Thúy Trúc Đan, kiếm của hắn liền nghe lời thuận theo. Còn có vài tên kiếm tu, cũng đều là như thế."

Hắn nghĩ đến có đan dược lật tẩy, căn bản không đem việc này để ở trong lòng, nói: "Đến lúc đó, ta cũng mua mấy bình đan dược, kiếm nàykhông phải ngoan ngoãn nghe lời sao?"

Liễu Lăng Ca nhíu nhíu mày, nhưng nghĩ đến tính nết Bùi Thiếu Tỉ, khuyên bảo tới bên miệng nhưng rốt cuộc cũng không có nói ra.

Hai người đi tới trên đường, đám đông rộn ràng nhốn nháo.

Trăm thần tuần xuân còn chưa bắt đầu, nghênh xuân thần lại mang đến một mảnh náo nhiệt.

Trước mỗi cửa hàng đều bày bán lá liễu, quầy hàng đầy trên đường, lá liễu nhẹ lướt qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!