Nam Nhứ say rượu, căn bản không nhớ tới tối hôm nay là nàng tức giận với Lê Vân.
Nàng dùng một loại ánh mắt xem tra nam mà nhìn Lê Vân.
Dựa vào cái gì lại không cho ngủ!
Ngủ với meo meo, phải phụ trách tới cùng!
Một ủy khuất, lại thêm men say, một cỗ came xúc liền dâng trào lên.
Nàng không nhìn Lê Vân, cúi đầu, nước mắt "Lách tách lách tạch" từng chấm mà rơi ở trên ổ mèo.
Tưởng Nam Nhứ nàng, sau khi xuyên qua không khóc, sau khi xuyên qua đau đến chết đi sống lại cũng không khóc, vậy mà ngay lúc này lại khóc.
Lê Vân cái tên này thay đổi cũng quá bất thường!
Còn có chuyện Lê Vân thích Liễu Lăng Ca……
Liễu Lăng Ca là nữ chính a.
Vốn dĩ Liễu Lăng Ca cũng thích hắn, nếu hắn cư như vậy mà đáp ứng Liễu Lăng Ca, cùng nữ chính ở bên nhau, buổi tối về sau chẳng phải là càng không có vị trí của nàng sao?
Tưởng tượng đến sau khi hai người ở bên nhau, nàng bị Lê Vân đuổi ra khỏi nhà, buổi tối không có thuốc giảm đau để hút, Nam Nhứ càng khóc lại càng thương tâm.
Người ta xuyên qua đều có được các loại bàn tay vàng, sao nàng xuyên qua lại khổ như vậy a.
Còn công bằng ở đâu chứ!
Mèo con ghé vào ổ mèo, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Một bên khóc, một bên cổ họng còn phát ra tiếng những nức nở thấp nhỏ.
Lần đầu Lê Vân thấy nó khóc.
Trong ấn tượng của hắn, cho dù lúc nó cả người đầy máu cũng không có ở trước mặt hắn chảy nước mắt.
Trong lòng hắn như bị nắm một chút, vươn tay: "Sơ Thất?"
Tay còn chưa với tới, mèo nhỏ liền vung móng vuốt đem tay hắn chụp bay, quay đầu sang chỗ khác.
Hắn lại duỗi tay lần nữa.
Mèo nhỏ né tránh hắn, không cho hắn chạm vào, trong mắt vẫn còn chứa nước mắt.
Lê Vân bất đắc dĩ, cởi Trảm Phong xuống, cắt lên ngon tay.
Một đường máu tươi chảy ra, hắn đưa tới bên môi nó.
Hắn thấp giọng nói: "Sơ Thất, đừng khóc."
Mỗi lần đều dùng tới chiêu này.
Nó thoạt nhìn là con mèo dễ bị lừa như vậy sao?
Hừ.
Nam Nhứ ưuay người đi, nàng sẽ không ăn!
Lúc này, mèo nhỏ đối với máu hắn cũng thờ ơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!