Nam Nhứ lại ngủ trong lồng ngực Lê Vân cả đêm.
Nàng không có tính ở sạch, nhưng bình thường cũng rất yêu sạch sẽ.
Nhưng mà nàng lại cứ để một thân toàn vết máu chưa tắm rửa mà ngủ cả đêm…. Cư nhiên cũng không có nửa điểm cảm thấy không khỏe.
Nàng thay đổi rồi.
Nam Nhứ tự hỏi ba giây, đem nguyên nhân lên trên đầu Lê Vân.
Đều là do lồng ngực cùng mùi hương của hắn quá thoải mái.
Nàng nhìn sắc trời bên ngoài ——
Có lẽ là ngày hôm nay lăn lộn khá nhiều, nàng tỉnh lại khi trời vẫn còn tối.
Sắc trời đã được nửa sáng, mắt thấy mặt trời dần mọc, Nam Nhứ nhanh chóng rời khỏi đây.
Lúc chuẩn bị rời khỏi đây mới phát hiện, Lê Vân ôm nàng thật chặt, bàn tay chặt chẽ mà che chở nàng, ngón tay sạch sẽ dính máu, dính vào bộ lông của nàng.
Nam Nhứ phải mất chút công phu mới từ tay hắn thoát ra.
Bởi vì toàn thân toàn vết máu, nàng cũng không có trở lại ký túc xá luôn, mà đến suối nước nóng bên trong thiên viện của Lê Vân rồi bắt đầu rửa sạch sẽ.
Chờ làm sạch vết máu, nàng lập tức khỏi đỉnh núi, trở về ký túc xá, hóa thành hình người, sửa sang lại y phục.
Vừa mới xong xuôi, Chu Thắng Nam cùng Du Duyệt liền tới gõ cửa phòng nàng, kêu nàng cùng đi ăn cơm sáng.
Du Duyệt ngáp, nhỏ giọng nói thầm nói: "Chờ lát nữa cơm nước xong lại leo lên núi, mỗi lần đều mệt muốn chết."
Chu Thắng Nam nói: "Có lẽ là sư phụ muốn rèn luyện chúng ta, tôi luyện ý chí của chúng ta.
Tập võ chi đạo, vất vả như này cũng không tính là cái gì."
"Ta biết vất vả chút cũng không sao……" Du Duyệt lại nói, "Nhưng không phải mỗi lần thấy sư phụ đều hư đến hoảng sao?"
Tâm tình học sinh dở Du Duyệt xuất phát từ một loại sợ hãi chủ nhiệm lớp, cho nên chính mình tìm đồng đội nổi giận: "Đúng không, A Nhứ? Có phải muội cũng có chút sợ sư phụ đúng không?"
Nam Nhứ: "……"
Sợ Lê Vân?
Ngại quá, nàng mới từ trong lồng ngực Lê Vân bò ra xong.
Nhưng là loại quan hệ này cũng không thể nói cho ai biết, cũng không thể nói thẳng, Nam Nhứ đành phải lừa gạt cho qua.
Tổ bạn tốt ba người lại nói chuyện trong vô nghĩa, ăn xong cơm sáng, lại cùng mọi người đi lên núi.
Dọc theo đường đi, hiển nhiên là cảm xúc của khốc tỷ Chu Thắng Nam có chút kích động.
Bước chân nàng nhanh như bay, hận không thể ném mọi người xuống, là người đầu tiên đến Diênc Võ Trường để đi học.
Thiếu nữ ghét học Nam Nhứ, không hiểu: "Nàng đi nhanh như vậy làm cái gì?"
Du Duyệt nói: "Muội không biết sao, căn cứ theo lệ thường, khóa học thứ hai của Đạp Tuyết Phong chính là tập kiếm.
Thắng Nam là một cái kiếm si, nói vậy nàng so tất cả mọi người muốn tới khóa học này nhất."
…… Cái này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!