Chương 3: (Vô Đề)

Ta vẫn luôn biết bản thân mình là cô nhi, hiện giờ đột nhiên được cha mẹ ruột tới tìm, tuy nhìn thấy bọn họ cũng không đáng tin cậy lắm, nhưng có lẽ vẫn có một chút niệm tưởng đối với tình thân.

Hiện giờ, chút niệm tưởng này cũng không còn nữa rồi.

Nhưng ta chỉ thương tâm trong nháy mắt thôi.

Nháy mắt tiếp theo, ta thấy một đống hoa quả bày ở đại sảnh.

Từng quả từng quả đỏ tươi mọng nước, vừa thấy đã biết là rất ngon ngọt.

Nơi khổ hàn như Thanh Châu không có trái cây gì mới mẻ, loại này nhất định là được ra roi thúc ngựa mà đưa tới từ nơi xa, chuyên cung cấp cho phủ thứ sử dùng.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Ta hỏi hạ nhân: Ta có thể ăn không?

Hạ nhân vốn dĩ chờ ta khóc lóc, kết quả lại chờ được chuyển biến như thế, lắp bắp nói: Có thể, có thể…

Ta: Được rồi!

Ta ăn mấy quả, sau đó lại ôm một đống.

Triệu phủ thật sự giàu có

Giàu có thật là tốt.

Người trong toàn phủ đều chạy tới chỗ Triệu Thanh Thanh, ta bị bỏ lơ, không ai chú ý tới ta.

Vì thế, ta nhân dịp đó trèo tường ra ngoài, bán hết cả quả trộm được trước khi tan chợ.

Bán hai lượng bạc, mua vài con heo béo

Ta tìm xe ngựa dọn đám heo lên, giao cho người đánh xe đem tới quân doanh.

Nghĩ không yên tâm, còn viết phong thư bảo hắn mang đi.

Trong thư nói:

"Các huynh đệ, thấy chữ như thấy người. Heo tới rồi thì mau mau g.i.ế. c ăn, đừng giống như lần trước bắt được dê đầu đàn, không nỡ ăn, kết quả càng nuôi càng gầy. Yên tâm, có ta ở Triệu phủ, chúng ta về sau tha hồ ăn mặn!"

3.

Khi Triệu Thanh Thanh tới gặp ta, ta đang cân nhắc làm thế nào để đem bán cây cảnh trong viện đi.

Cây này có thể đổi cho các huynh đệ trong quân doanh mỗi người một bộ áo khoác ấm áp trong mùa đông, như thế bọn họ không cần bị tra tấn vì da nứt nẻ nữa.

Nhưng vấn đề là nó quá lớn, một mình ta thật sự không biết phải làm sao để mang ra khỏi phủ.

Khi Triệu Thanh Thanh vào, vừa lúc thấy ta đang lẻ loi ngồi ở bên cạnh cái cây, mặt ủ mày chau.

Nàng cong môi cười, thoả thuê đắc ý mà nói:

"Thế nào, tỉ tỉ đã tin chưa?"

Nàng đi đến bên cạnh ta, khom lưng sát vào lỗ tai ta, hà hơi một cái:

"Ngươi căn bản không đoạt được tình cảm của cha mẹ và huynh trưởng đối với ta, ta chỉ cần dùng chút mưu mẹo, tất cả đều là của ta."

"Tu hú chiếm tổ thì đã sao? Ta chỉ hận lúc trước tổ mẫu mềm lòng, không bóp c.h.ế. t ngươi ngay lập tức."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!