Tôi phát hiện càng tới gần bức bích hoạ trong Mật chú phục ma điện, ác tâm trong lòng càng lớn, cả toà đại điện giống như một ống chuyển kinh khổng lồ đang không ngừng lay động, giống như tiếng tụng niệm của vô số cao tăng đang vọng lại, dồn ép "Ma tính" trong tâm người ra ngoài!
Tâm ma của Răng Vàng do lòng tham mà tạo, gã hận không thể lập tức trèo lên đài, mở quan tài, móc minh khí, tháo minh nguyệt châu trên bích hoạ xuống, vì vậy nên quên cả sống chết, miệng lầm bầm, cắn răng nghiến lợi nói quốc bảo Tây Hạ trong Mật chú phục ma điện chỉ được phép là của riêng gã, người khác bất kể là ai cũng từng mơ động tới. Giống như Hít
-le, nghĩ rằng toàn bộ thế giới là của hắn!
Tuyền Béo đi sau cùng, tình hình có khá hơn một chút, nhưng thằng quỷ này cũng đã động sát tâm, luôn miệng oán trách Răng Vàng đụng đến nồi cơm nhà cậu ta, thất tín bội nghĩa, gào thét quyết phải bẻ gãy cổ Răng Vàng mới chịu.
Tôi cảm nhận được mỗi bước tiến về phía trước là một bước không thể đè nén "tâm ma" này xuống được, vội vàng lùi lại mấy bậc thang, thầm nghĩ: "Chúng ta đã bị bích hoạ trong Mật chú phục ma điện này lừa rồi, có lẽ thứ có thể biến người sống thành quỷ ở đây căn bản không phải là bức bích hoạ của Phục ma Thiên tôn, kia, thậm chí trong sách vàng Tây Hạ cũng không hề nhắc tới bích hoạ. Có lẽ sở dĩ chỗ này được gọi là Mật chú phục ma điện, ý ám chỉ thực sự đó chính là dùng "mật chú" để phục hồi ma tính.
Hình vẽ cuối cùng trong cuốn sách vàng Tây Hạ kia, bên cạnh quan tài có hai con quỷ không mặt, chỉ có hai mắt đó dường như ám chỉ những người muốn tìm đến với quan quách, phải dùng cặp mắt để tiếp cận chân tướng, chứ không hề giống như truyền thuyết nói rằng bất kỳ ai vừa thấy bích hoạ liền biến thành ác quỷ.
Nghĩ tới đây, đầu óc tôi tôi giống như giữa lúc đang bị mây đen che kín bỗng có một tia chớp vạch ngang trời, thông suốt hết cả.
Tuyền Béo nói:
"Lão Hồ, có lên nổi không? Nếu không dám, chúng ta quay xuống làm một mẻ cá chết lưới rách với bọn chúng luôn, giết được một là hòa vốn, được hai tên là có lời!"
Tôi nói:
"Đợi một chút, hình như tôi đã phát hiện ra bí mật của Mật chú phục ma điện rồi!"
Răng Vàng đang tuyệt vọng, vừa nghe thấy tôi nói vậy, giống như chết đuối vớ được cọc, vội vàng nói:
"Lời đồn đại quả thật không sai, Hồ gia của chúng ta ấy mà, hào quang che phủ, mây tím vờn quanh, đúng là không thèm làm thần dân của thiên tử, cũng không thèm làm bạn hữu của chư hầu, chính là tuyệt phẩm cao nhân..."
Tuyền Béo nói:
"Thằng khốn Răng Vàng này, nói thêm một câu nữa, ông ném thẳng mi xuống dưới bây giờ!"
Ngọc Diện Hồ Ly ở phía dưới không chờ nổi nữa, vừa giương súng trường lên vừa hét lớn:
"Họ Hồ kia, có lên hay không?"
Vừa nói vừa bóp cò, "pằng" một nhát, đạn lướt "vèo" một cái qua đỉnh đầu tôi.
Tôi nói:
"Em gái! Hoá ra em cũng không nỡ bắn trúng đầu anh sao, em cho bọn anh thêm chút thời gian, các anh còn chưa trăng trối xong!"
Tuyền Béo bảo tôi:
"Thằng quỷ anh chắc chắn có gian tình với nó, nếu không sao nó không cho anh một phát kẹo đồng đi chầu âm phủ luôn? Lại còn "hạ súng lưu tình", quả thật cái chữ "tình" này cũng làm được nhiều trò trống ra phết!"
Răng Vàng nghe được trợn mắt nói:
"Á? Lão Hồ, anh lại vợt được một mối sao?"
Tuyền Béo nói:
"Răng Vàng, anh còn không biết hả? Nhân lúc chưa chết, tôi phải vạch trần toàn bộ cái sự tích chói lọi này của hắn."
Gân xanh trên trán tôi giật không ngừng, giờ phút này, tình cảnh chúng tôi quả thật giống như ngàn cân treo sợi tóc, khác nào dẫm trên băng mỏng, một bước đi nhầm, hài cốt cũng không còn. Phía sau lưng thì đang có mấy khẩu súng lăm le nhắm vào, bên cạnh lại có hai cái đống thành công không có thất bại có thừa này, đã chẳng giúp được cái gì thì chớ, còn chút sức lực cũng cố tình mang ra quấy rối tôi, đổ thêm dầu vào lửa.
Tôi chưa từng có cảm giác cô độc, tuyệt vọng như vậy, khổ nhọc lắm mới nghĩ được chút manh mối, lại bị hai tên này chen vào phá quấy, không làm sao tập trung được.
Tôi vội khống chế tâm trạng, tiếp tục nghĩ tiếp manh mối vừa rồi, nếu quả thực tác nhân để Mật chú phục ma điện biến người thành quỷ chính là thứ gọi là "mật chú" kia, vậy thì "mật chú" này đến từ đâu? Nó có phải là âm thanh không? Nếu nói nó là tiếng tụng niệm rền vang khiến cho cả toà đại điện này quay cuồng giống như ống chuyển kinh, vậy thì tại sao bịt tai lại rồi mà vẫn nghe thấy được?
Tiếng ong ong giống như một ống chuyển kinh khổng lồ đang xoay chuyển từ bốn phương tám hướng vọng tới đó càng tiến đến gần thạch đài lại càng lớn. Có điều Mật chú phục ma điện nằm sâu trong lòng núi, người ở bên trong có thể cảm nhận, bên trong này không hề có gió lưu thông, vậy tiếng vang lớn như vậy rốt cuộc từ đâu mà tới?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!