Hội trưởng Tuyên trên đường vất vả, trong vòng một ngày xuyên qua hơn nghìn cây số sông núi, hồ nước và dòng sông, đi tới trước mặt người mình thích.
Anh ta há to miệng, chỉ có thể nói một câu —— cậu khỏe không.
Từ ngữ nghèo như thế, miệng dốt như thế, lưỡi vụng như thế.
Quả thực là khiến người ta phiền muộn.
Dung Quân Tiện nhanh chóng thoát khỏi kinh ngạc, cười nói: "Tôi rất khỏe! Sao anh lại tới đây?"
Hội trưởng Tuyên nói: "Tôi tới gặp cậu một lát được không."
Mặt Dung Quân Tiện lộ vẻ kinh ngạc: "Chẳng lẽ đặc biệt đến gặp tôi?"
Hội trưởng Tuyên nói: "Ở đây cũng có doanh nghiệp cần khảo sát."
"Đến đây làm việc còn nhớ tôi à?" Dung Quân Tiện cười nói, "Đúng là có lòng!"
Hội trưởng Tuyên nói: "Nghe nói cậu bị bỏng. Tôi muốn hỏi xem cậu khỏi chưa."
Dung Quân Tiện bỗng cảm thấy kỳ lạ: "Anh cũng nghe nói rồi à?"
"Ừ. Kỳ lạ lắm hả?"
"Tất nhiên," Dung Quân Tiện cười, "Hội trưởng Tuyên thấy thế nào cũng không giống người sẽ quan tâm tin đồn của minh tinh!"
Hội trưởng Tuyên lại không phản bác được.
Anh ta lại không quá quan tâm đến tin đồn của minh tinh.
Anh ta chỉ quan tâm Dung Quân Tiện mà thôi.
Dung Quân Tiện lại nói: "Vậy anh đến gặp tôi? Lúc nào thì về?"
"Về"? Hội trưởng Tuyên hơi bất ngờ: Anh ta vừa tới mà, sao Dung Quân Tiện đã bảo anh ta về?
Dung Quân Tiện nói: "Không phải anh muốn khảo sát doanh nghiệp à?"
Hội trưởng Tuyên ngớ ra, lại nói: "Hai ngày sau lại đi xem cũng không muộn."
"Vậy anh ngồi ở chỗ làm việc trước đi." Dung Quân Tiện áy náy, "Tôi vẫn còn một cảnh phải quay, quay xong cùng nhau ăn cơm nhé?"
"Ừ." Hội trưởng Tuyên gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Dung Quân Tiện dẫn hội trưởng Tuyên vào phim trường. Dung Quân Tiện cũng không giới thiệu lai lịch của hội trưởng Tuyên với người khác, chỉ nói là bạn bè. Dù sao, hội trưởng Tuyên làm người cũng rất khiêm tốn, không thích rêu rao thân phận của mình ở khắp nơi. Thậm chí anh ta nói với Dung Quân Tiện: "Tôi thích nhất là sống ở một hơi không ai biết tôi, không ai cần phải để ý đến tôi, cũng không cần đến lấy lòng tôi."
Dung Quân Tiện cũng cảm thấy như vậy, cười nói: "Tôi cũng nghĩ thế."
Trước kia, hội trưởng Tuyên mà Dung Quân Tiện nhìn thấy đều ăn mặc rất trang trọng, âu phục giày da. Nhưng lần này, hội trưởng Tuyên đi riêng, cũng không ăn mặc trang trọng, chỉ mặc áo ca rô, quần thường, vừa xuống xe lửa, tóc chưa chải, cả người thoạt nhìn cũng không có "Phong cách tinh anh" trước đó, nhưng nom lại trẻ hơn nhiều so với lúc "Phong cách tinh anh", như thanh niên vừa tốt nghiệp.
Người trong phim trường đều không kìm lòng được bí mật quan sát "Người bạn của Dung Quân Tiện".
"Nói ra, anh Quân Tiện vui vẻ cả ngày, nói có bạn sẽ đến, chẳng lẽ là người này?" Thợ trang điểm nhỏ giọng bàn luận.
"Xem ra là đúng rồi," Một thợ trang điểm khác nhỏ giọng nói, "Nếu có một anh đẹp trai như thế chạy tới rừng núi hoang vắng thăm tôi, tôi có thể vui vẻ hơn nửa năm!"
"Bà có được điều kiện ngoại hình như anh Quân Tiện trước đã rồi hẵng nói."
"Tôi phải có điều kiện ngoại hình như anh Quân Tiện, tôi còn phải trang điểm cho người ta à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!