Mân Thuỷ mím môi, Thương Vương như nào nàng lại không biết, đừng nhìn vẻ tiêu dao bên ngoài của hắn mà lầm tưởng, so với Dực Vương lạnh lùng, hắn thêm vài phần mưu trí tàn nhẫn.
Huống hồ hắn trước giờ không thích gì Lục công chúa.
Ngôn Khả đi qua đi lại lo âu, bên dưới Xuân Hoa vẫn còn quỳ trên đất lo âu, nàng khó hiểu hỏi
"Không đứng lên, quỳ dưới làm gì ?"
"Nô tỳ đáng chết để công chúa đi cùng Thương Vương" Xuân Hoa sợ hãi dập đầu, đợt này nàng khó giữ lại cái mạng.
Ngôn Khả xoa cái trán, quơ tay
"Ngươi đứng lên đi, bổn cung không nói muốn phạt ngươi"
Dù sao cũng là người hiện đại, không thể giết người tuỳ tiện, huống chi Xuân Hoa chỉ là một cung nữ. Mộ Dung Mặc Nhiên muốn, nàng ta cũng không thể trái lời.
Xuân Hoa e dè nhìn qua, Mân Thuỷ gật đầu ý chỉ nàng đứng dậy. Nàng có chút không rõ tại sao hôm nay hoàng hậu không những không trừng phạt cung nữ phạm tội, còn không mắng nhiếc đánh đập.
"Mẫu hậu, nữ nhi siêu cấp mỹ mạo về rồi" Bên ngoài vọng vô tiếng nữ tử, tiếp đến là thân ảnh xinh đẹp đi vào.
Ngôn Khả nhìn thấy hình dáng nữ tử, lật đật đi ra ngoài, hai tay nắm lấy tay nàng.
"Sợ chết ta, ta còn tưởng Mộ Dung Mặc Nhiên knock out ngươi rồi chứ" Ngôn Khả nhăn mi, đánh giá nàng trên xuống dưới đều an toàn, mở thở phào nhẹ nhởm.
Dạ Tử Ly cười gượng, từ đằng sau xuất hiện nam tử tuấn mỹ, mắt hoa đào sóng mũi thẳng, hắn cười nhẹ nhìn nàng
"Cho dù không hiểu ngươi đang nói gì. Nhưng Ngữ Lam là muội muội của Bổn Vương, ta sẽ không làm hại nàng"
Trong lòng bọn họ thầm bĩu môi, ai tin ?
Mộ Dung Mặc Nhiên trong nguyên tác bức tử Hoàng Hậu, đưa Mộ Dung Ngữ Lam đi hoà thân sau đó bỏ mạng, giờ lại giả vờ thân thiết a.
"Hoàng Huynh đi cũng mệt rồi, nên về nghỉ ngơi a" Dạ Tử Ly khôn khéo đuổi khách. Nàng cũng không muốn ở gần nam tử nguy hiểm này, lỡ hắn không vừa ý gì lại đem bọn họ ra giết.
Mộ Dung Mặc Nhiên sao không nhận ra được nàng không muốn hắn ở lại, hoa đào mắt loé lên tia sáng, tiêu dao tự tại tiếp lời
"Hảo, sắc trời đã tối. Bổn Vương đi trước"
Hắn thong thả xoay người rời đi, Dạ Tử Ly thấy vậy liền buông lỏng phòng bị, đi đến ghế xuề xoà ngồi xuống Mệt chết ta
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Ngôn Khả ra lệnh cho cung nữ đi ra ngoài hết, bên trong chỉ còn hai người bọn họ, hắn đi đến bên người nàng, tò mò hỏi
"Tử Ly tỷ tỷ, rốt cuộc khi nãy đi cùng Thương Vương đó, có chuyện gì ?"
"Tiểu Khả, hôm nay ta gặp nữ chính Lạc Tâm Nghiên, ý ta là sát thủ Lạc Tâm Nghiên" Nàng uống tí trà, nghiêm túc nói.
Ngôn Khả hoảng hốt ôm miệng, Lạc Tâm Nghiên này không phải Lạc Tâm Nghiên trước
"Nàng xuyên qua rồi sao ? Không phải lúc đó tỷ không có đẩy nàng xuống hồ sao ?"
"Ta không biết sao Lạc Tâm Nghiên xuyên qua, nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ tiếp diễn như cũ" Nàng lo âu nói, nếu như vậy số phận của nàng và Ngôn Khả phải nói hai từ bi thảm.
Hắn nhăn mi, Dạ Tử Ly nhìn trong hình hài mỹ nữ Ngôn Khả, không nhịn được bật cười
"Tiểu Khả, không phải nói bộ dạng Ngôn Nhã Tú này đúng là mỹ đi, không hổ danh ngày trước là đệ nhất mỹ nhân Huyền Vũ"
Hắn bĩu môi, biết hắn làm quen với cơ thể mới khó lắm không, đâu như nàng nữ nhân qua nữ nhân thì dễ rồi, hắn là nam nhân qua nữ nhân a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!