Chương 36: (Vô Đề)

Dạ Tử Ly bước theo thị vệ xuống ngục, xung quanh bao trùm màu u tối, ngọn đuốc lập loè trên tường mờ ảo đến đáng sợ. Không khác phim trường là nhiêu, nàng nhớ trong vai diễn hoàng hậu nàng cũng từng vô ngục một lần, bối cảnh cũng na ná bây giờ đi.

Quãng ngục vừa thấy nàng liền vội vã chạy ra nghênh đón " Công chúa điện hạ thỉnh an"

" Bình thân đi" Nàng nhẹ giọng nói.

" Tạ Điện Hạ" Quãng ngục tuổi còn trẻ, lúc này e dè đứng lên, tuy rằng hoàng thượng đem nàng nhốt vào trong ngục răng đe, nhưng dù thế nào cũng là sủng ái công chúa, nếu có gì sai sót, hắn có mười cái mạng cũng không đủ.

Nhìn quãng ngục khó xử, nàng đi vào trong ngục, lấy tay tự đóng cửa lại " Như vậy đi, ta tự vào"

" Công chúa...." Quãng ngục nuốt nước miếng, hầu như người đến đây chỉ toàn không cam tâm la hét, có ai lại tự đi vào nhốt mình như nàng.

Dạ Tử Ly ngồi xuống chiếc giường nhỏ đặt trong phòng giam, nhún vai "Ta biết các ngươi khó xử, chi bằng tự bản thân vô. Ngươi tên gì ?"

" Nô tài tên Lưu Tuấn" Hắn lấp bấp, đồn đại Mộ Dung Ngữ Lam công chúa không đạt tình đạt lý, ương bướng không chịu được. Nhưng nhìn nữ tử trước mắt thật sự không giống lời đồn.

" Lưu Tuấn, ta không biết ở đây đến mấy ngày, có gì các ngươi giúp đỡ" Dạ Tử Ly cười nói, Mộ Dung Cảnh nổi cơn lôi đình chỉ sợ nàng cũng không thể ra sớm được.

Quãng ngục nhìn nhau, vội cung kính cúi đầu " Công chúa yên tâm, có gì xin nói với bọn thuộc hạ"

" Được rồi, ta muốn nghỉ ngơi" Nàng thả người nằm xuống chiếc giường cứng ngắc, giường cổ đại bình thường đã không êm bằng hiện đại, bây giờ trong ngục lại còn tệ hơn, đại minh tinh nàng a, cũng có lúc lầm lối vào bước đường này.

Phượng Cung

Mân Thuỷ vội vàng chạy vào trong cung, hốt hoảng nói " Nương nương, không xong rồi, công chúa bị Hoàng thượng nhốt vào ngục"

Uống dở ly trà Ngôn Khả trực tiếp phun ra ngoài " Ngươi nói gì cơ ? Ngữ Lam bị Hoàng Thượng nhốt vào trong ngục"

" Là nương nương, công chúa nhất quyết không gả cho Thanh Long Quốc Vương Gia, Hoàng Thượng trong cơn tức giận đã nhốt nàng vào thiên lao" Mân Thuỷ rưng nước mắt nói, hoàng thượng luôn sủng ái công chúa, sao lại nổi hoả to như vậy.

Ngôn Khả đặt mạnh tách trà xuống bàn, giận dữ nói " Mộ Dung Cảnh dám bắt nữ nhi của bản cung"

Mân Thuỷ sợ hãi vội đi lại khuyên ngăn, không quên nhìn qua lại kiểm tra " Nương nương, người gọi tên huý của Hoàng Thượng, nếu để người khác nghe được chính là tử tội"

" Ta sợ hắn sao ? Đi gặp hắn" Ngôn Khả nhấc váy đứng lên, lửa giận bộc phát ra khỏi cung, đại lao nơi như vậy sao tỷ có thể chịu được, đáng chết cẩu hoàng đế.

Hoàng Thanh Cung

Hoàng thanh cung thủ về trùng trùng, nghiêm trịnh bài trí uy nghiêm lẫm liệt. Ngôn Khả đi thật nhanh vào đã bị thủ vệ hai bên ngăn lại " Hoàng Hậu nương nương thỉnh an, Hoàng Thượng đang nói chuyện cùng Thừa Tướng cùng Trữ Tứơng Quân không tiện vào"

Ngôn Khả chống nạnh bên ngoài, thở hắc nói to " Hoàng Thượng, Nhã Tú cầu kiến"

Bên trong Mộ Dung Cảnh uy nghị ngồi trên long ỷ, lạnh nhạt nhìn ngoài cửa " Hoàng Hậu đến là muốn cầu tình cho Mộ Dung Ngữ Lam, không gặp"

Vân Phi Vũ hồ ly mắt lướt nhìn ngoài cửa,  nhẹ giọng nói " Hoàng Thượng, Hoàng Hậu dù sao cũng là bậc mẫu tử, công chúa vào đại lao, nàng lo lắng không gì là không đúng, mong Hoàng Thượng suy xét"

Mộ Dung Cảnh thần sắc hơi dịu lại, bên dưới Trữ Uy Quân không cho là đúng ôm quyền nói " Hoàng Thượng, có những điều thần không nên nói"

" Nói đi" Mộ Dung Cảnh nhướng mi, phất tay.

" Tạ Hoàng Thượng, thần nghĩ Hoàng Hậu nương nương đúng là như Vân Thừa Tướng nói thương yêu công chúa, có điều, công chúa vốn không giống nữ nhi bình thường, thân phận cao quý, không thể tuỳ tiện làm bừa, nếu hoàng thượng mềm lòng chỉ sợ..." Trữ Uy Quân nói lại ngừng, công chúa bị nhốt vào thiên lao, đối với Dực Vương gia mà nói là điều tốt.

Vân Phi Vũ kéo lên khoé môi cười nhạt " Trữ Tướng Quân có vẻ quan tâm đến chuyện hậu cung, ý của ngươi chính là Hoàng Hậu không biết cách dạy công chúa ?"

" Thần không có ý đó, Vân Thừa Tướng, xin đừng nói bậy" Trữ Uy Quân vội quỳ xuống, hắn biết tên Vân Phi Vũ này không dễ đụng vào.

Mộ Dung Cảnh xoa cái trán phất tay " Truyền Hoàng Hậu"

Vân Phi Vũ ung dung cười nhạt, Trữ Uy Quân cũng được xá lễ đứng lên. Bên ngoài Ngôn Khả hực lửa đi vào, hít hơi sâu nói ra " Hoàng Thượng, ngục lao u tối, có gì có thể để nàng đóng cửa sám hối, sao lại nhốt nữ nhi vào ngục"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!