Đầu năm, Đinh Gia Vận đóng nam chính trong bộ phim do anh sản xuất, nhất thời không tìm được nữ chính thích hợp, sau khi nói chuyện với Mã Sơn Sơn thì cứ thế mà quyết định luôn.
Đây là bộ phim ảnh có nhân vật chính là nam nên cảnh diễn của nữ chính không nhiều.
Không ngờ, sau khi công chiếu thì bộ phim trở thành một con hắc mã, danh tiếng vang dội, doanh thu phòng vé cao, chiếm ngôi đầu bảng phòng vé mấy tuần liền.
Chỉ là có một số chuyện không vui mà Mã Sơn Sơn không muốn người khác nhắc đến nên người khác cũng tự nhiên không nhiều lời.
Vì thế, Lương Thần và Lục Cảnh cũng điên cuồng nhắc nhở mọi người.
Trong bữa tiệc, Lương Thần nhắc tới kế hoạch kế tiếp của mình —— cuối năm còn phải tổ chức một chuyến lưu diễn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mã Sơn Sơn ngước mắt lên, nói lời chúc mừng.
Lương Thần hỏi cô ấy có muốn làm khách mời không, Mã Sơn Sơn cười lắc đầu, "Mình đến xem náo nhiệt làm gì."
Lương Thần lại chớp chớp mắt, cố hết sức dụ dỗ cô ấy, "Vậy buổi biểu diễn cuối năm, cho cậu diễn riêng một tiết mục được không?"
Mã Sơn Sơn vẫn lắc đầu.
Lương Thần lại nói: "Cho cậu hát "Biên Thành Cô Nương" được không?"
Mã Sơn Sơn liếc cô một cái, nói: "Cậu không tìm được khách mời à?"
Lương Thần đột nhiên chán nản, cúi đầu, dùng đũa chọc chọc đồ ăn trong chén, "Đừng nhắc tới nữa, mấy buổi biểu diễn khác thì không có vấn đề gì, chỉ có buổi biểu diễn cuối năm, đúng lúc đụng phải mấy lễ trao giải nên mọi người đều không có thời gian."
Mã Sơn Sơn nói: "Thời gian đó không chừng mình cũng bận tối tăm mặt mũi."
Lương Thần không còn cách nào khác đành phải quên đi, dù sao cũng không nhất thiết phải có khách mời.
Nháy mắt đã tới cuối năm, chuyến lưu diễn của Lương Thần vòng về Nam Kinh, buổi hòa nhạc sẽ được tổ chức ở sân vận động.
Thật trùng hợp, lễ trao giải điện ảnh Hoa năm nay cũng được tổ chức ở hội trường triển lãm bên cạnh.
Mã Sơn Sơn được đề cử giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Nghĩ đến đây cô không khỏi cười lạnh.
Tôn Bân Úc ở bên cạnh đổ mồ hôi, "Bà cô, em đừng cười lạnh, mùa đông đã lạnh lắm rồi."
Mã Sơn Sơn lười nhìn anh ta, đứng dậy đi vào buồng vệ sinh.
Cô mới vừa đóng cửa WC lại thì nghe tiếng nói chuyện của hai cô gái mới vừa bước vào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!