Một dòng điện chạy từ đầu ngón tay lan đến toàn thân, cổ khẽ run bên dưới lớp da, không để lộ ra ngoài.
Lương Thần hô hấp dồn dập, trong lòng cả buổi sáng an tĩnh lại đang dậy sóng.
Một cái, hai cái, ba cái…… Bông tuyết rơi trong lặng yên không một tiếng động, lại càng làm cho nhịp đập con tim rõ hơn.
Lương Thần hồi lâu chưa trả lời tin nhắn, Lục Cảnh lại gửi tin nhắn đến.
Đại Thần: "Được không?"Để cô gặp cậu, một mình, được không ư? Từ lúc không sợ gì ban đầu đến sự dè chừng hiện tại, nhiều lắm cũng mới hai phút mà thôi.
Lương Thần trả lời: "Gặp ở đâu?"Đại Thần: "Công viên Nam Sơn?"Quả Cam: "Hả?"Đại Thần: "Nơi đó ít người.
"Quả Cam: "! !.
"Đại Thần: "Đông người thì bất tiện.
"Quả Cam: "?"Đại Thần: "Ý tôi là bất tiện cho chị, đừng suy nghĩ nhiều.
"Không quá ba câu đứng đắn, cái gì mà gọi là đạo đức của đàn em thời nay.
Lương Thần cười khẽ, chậm rãi đánh chữ.
Quả Cam: "Tốt.
"Nói chuyện phiếm ba phút, lúc này với lúc gặp mặt nhau không hề giống nhau.
Dường như nước hoa dùng nên trang trọng hơn, Lương Thần lấy chai nước hoa Burberry đang đặt trêи bàn để vào ngăn tủ, giữa hàng ngàn lựa chọn, cầm lấy chai nước hoa màu cam nhạt ra.
Vào dịp sinh nhật năm nay của cô, một thương hiệu nước hoa từng hợp tác với cô đã điều chế cho riêng cô một loại nước hoa.
Hương đầu là cam, bưởi, quýt, hương kế là hương hoa mẫu đơn, hoa đào và lê Nashi, hương thơm ngọt ngào tươi mát, giữ mùi rất lâu.
Xịt nước hoa, mặc áo khoác, Lương Thần đi đến tủ giày, tự hỏi nên mang giày gì.
Trong ấn tượng của cô, Lục Cảnh hình như rất cao, cô chỉ đứng đến vai cậu, mang giày nào đi với cậu đều được.
Nghĩ đến nơi sắp đến là công viên Nam Sơn, Lương Thần liền mang đôi ủng đế bằng.
Chuẩn bị tất cả xong xuôi, Lương Thần đứng trước kính, ưỡn ngực thu bụng nhìn hồi lâu.
Không biết có phải do để nhiệt độ máy sưởi cao hay không, gương mặt Lương Thần ửng đỏ, cô dùng tay sờ sờ, ừm, hơi nóng, không phải do đánh nhiều phấn má hồng.
Di động tích tích vang lên hai tiếng, là Lục Cảnh gửi tin nhắn đến.
Đại Thần: "Đến thì gọi điện cho tôi.
"Phía dưới là số điện thoại cậu gửi đến.
Lương Thần đem số điện thoại lưu vào, lúc đặt tên thì không biết nên viết cái gì.
Lục Cảnh? Cứ như vậy đi, cô gõ vào hai chữ.
Lương Thần ra cửa, đi thang máy xuống bãi đậu xe, lão Lưu tài xế đã ở trêи xe chờ cô.
Lương Thần nói: "Đến công viên Nam Sơn đi.
"Lão Lưu khó hiểu mà quay đầu lại nhìn cô, "Cô đi một mình hả?"Lương Thần ậm ừ một chút, "Ách…… Còn có một người bạn.
"Lão Lưu không hỏi nhiều, cười ha hả mà nói: "Hôm nay tuyết rơi, Nam Sơn hẳn rất đẹp, lại đang giờ làm việc, cũng rất ít người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!