Lục Cảnh ôm cái nồi về nhà, để ở phòng khách.
Lục lão thái thái giặt quần áo xong đi ra, nhìn thấy trên bàn có một cái nồi đen lớn, bên cạnh còn có một củ tỏi, 1 gói muối. mà đứa cháu đích tôn của bà thì đang ngồi chễm trệ trên sô pha, ôm lấy cái điện thoại, mắt nhìn vào màn hình không chớp tí nào.
Lúc này, cậu đang lướt xem weibo của Lương Thần.
Bài mới nhất là cái ảnh chụp cùng Đinh Gia Vận ở quảng châu lần trước, dưới bình luận toàn nói rất hợp đôi.
Lục Cảnh trượt trượt rồi ấn ngón tay trỏ xuống, hủy like.
"tiểu cảnh à, con ôm cái nồi về làm gì thế?"bà lục đứng bên cạnh hỏi.
"anh diễn viên hàng xóm nhà nhà mình cho ạ."
"cho?"
"vâng ạ."
"nhưng cái nồi này bẩn rồi, còn có dầu nữa con nhìn xem."bà lục đến gần gửi một chút, "yo, cậu ấy chắc tối nay ăn cải thảo xào lăn rồi."
"ồ, vậy con đem trả anh ấy."
"con cả ngày làm cái gì thế hả?"
Lục Cảnh đứng lên, ôm lấy nồi, đi ra ngoài, đột nhiên nhớ ra cái gì, hỏi: "bà nội, ông nhỏ hơn bà mấy tuổi thế ạ?"
Bà lục không hiểu nổi người trẻ bây giờ đầu óc nghĩ gì nữa, "3 tuổi a, làm sao thế?"
"vậy ba con nhỏ hơn mẹ con 4 tuổi đúng ko ạ?"
"đúng rồi, sao thế?"
"không có gì ạ."Lục Cảnh nói.
"con làm sao thế?"bà lục nói, "sao làm gì cũng nói cái là làm ko có suy nghĩ gì cả, là do tối nay chưa ăn đủ no sao?"
"con ăn no rồi."Lục Cảnh nói, "con chỉ là muốn mang cái nồi nát này trả lại mà thôi."
Lục Cảnh vừa bước ra khỏi cửa, liền nhìn thấy cửa đối diện cũng đang mở, mấy người đang nói chuyện cười đùa đi ra.
Lục Cảnh đi ở giữa, Đinh Gia Vận cúi đầu nói chuyện với cô, cô cứ gật gù liên hồi, khóe miệng hơi mỉm cười.
Nhưng khi Lương Thần ngẩng đầu lên bắt gặp phải ánh mắt của Lục Cảnh, nụ cười liền co cứng lại, sau đó cực kỳ không tự nhiên, có thể nói là hơi làm quá một chút, vuốt vuốt tóc, ầm è hai tiếng.
Đinh Gia Vận cũng thuận theo ánh nhìn của Lương Thần mà nhìn qua, người con trai trước mắt còn rất trẻ, mặc áo nỉ màu xám nhạt, vai rộng chân dài, tướng mạo đủ để chiếm một vị trí trong giới giải trí bây giờ.
Cho dù đằng trước có ôm một cái nồi cũng không thể che đậy được khí chất xuất chúng của chàng trai trẻ này.
Đinh Gia Vận vừa rồi có nhìn thấy cậu 3 lần, trong lòng nghĩ đây chẳng qua là hàng xóm của Tôn Bân úc nên không có để ý lắm. thế nhưng hiện tại phát hiện, ánh mắt cậu ta nhìn mình hình như có chút không bình thường.
Đinh Gia Vận đang tính mở lời thì Lục Cảnh lại nhìn sang Lương Thần.
Đinh Gia Vận cảm nhận thấy rõ ràng Lương Thần ở bên cạnh đang có chút căng thẳng.
"học tỷ."người con trai trước mắt lên tiếng, một giọng nói đậm chất thanh xuân của một thiếu niên, "trùng hợp quá."
"trùng hợp thật."Lương Thần nói, "cậu cũng sống ở đây à?"
Qua đoạn thoại ngắn ngủi giữa hai người, Đinh Gia Vận đọc ra được một chút mùi vị khác lạ, nhưng khó mà hình dung được, tóm lại là khiến anh cảm thấy không thoải mái cho lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!