Tôn Bân Úc chờ 2 phút mà không thấy Lương Thần nói gì nên hỏi.
Kem Khoai Môn: "Em kết bạn chưa?"
[Xin lỗi, đối phương đã mở xác nhận kết bạn, bạn chưa phải là bạn bè. Vui lòng gửi yêu cầu kết bạn trước, sau khi đối phương xác nhận thì có thể bắt đầu trò chuyện.]
Tôn Bân Úc: "???"
Trực tiếp gọi điện thoại qua.
"Bà cô, sao em cũng cho anh vào danh sách đen rồi?"
Lương Thần: "Cũng?"
Tôn Bân Úc cảm thấy chuyện này quá thể mất mặt nên đành nói cho qua: "Hahaha được rồi, đừng náo loạn nữa, em đã thêm bạn anh vào chưa?"
Lương Thần đứng dậy cho dãn gân cốt, khởi động máy chạy bộ ở ban công rồi chỉnh tốc độ chậm như đi bộ.
"Không thêm, ai biết anh tìm cho em loại người gì."
Tôn Bân Úc: "Bà cô ơi, sao lại nói vậy?"
Lương Thần: "Khách quý của trang Trân Ái không phải là một tên đàn ông đang ở mức độ cực kỳ đói khát sao?"
Tôn Bân Úc: "???"
Tôn Bân Úc không tắt điện thoại mà trực tiếp mở WeChat.
Trong WeChat, Lục Cảnh luôn có chú thích nên dù Lục Cảnh có đổi tên cũng không hay biết.
Cái vừa thấy cũng thật là.
Nam khách quý của trang Trân Ái.
Tôn Bân Úc ngượng ngùng nói: "Hiểu lầm, hiểu lầm thôi…. đây thật sự là người bình thường, em biết đấy, hiện tại bọn trẻ toàn thích đùa kiểu này…"
Lương Thần cười nói: "Em biết, em chỉ là tìm anh trút giận mà thôi, em còn có thể không tin anh tìm được người hay sao?"
Tôn Bân Úc: "???"
Sau khi cúp máy Tôn Bân Úc hỏi Lục Cảnh.
Kem Khoai Môn: "Sao cậu lại để nickname WeChat như thế?"
Herman: "..."
Kem Khoai Môn: "?"
Lục Cảnh đặt điện thoại xuống, chân đạp một cái, ghế liền xoay 180 độ đối diện bàn đọc sách phía sau.
"Lưu Nhị, tôi đói rồi, đi mua gà chiên cho tôi."
Người mang kính đang vùi dầu đọc sách không ngẩng đầu lên: "Tôi cho cậu cơm hộp nhé."
Lục Cảnh: "Không, cậu đi mua cho tôi."
Lưu Nhị nhìn ra ngoài cửa sổ đã đen kịt: "Bây giờ?"
Lục Cảnh: "Ngay bây giờ và ngay lập tức."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!