Ngày thứ hai, hộ vệ của Lâm Phóng lại tới .
"Tiểu Lam, nhận lấy thiệp đi." Ta hướng nàng nói.
"Tiểu thư, lần này hắn đến không phải đưa thiệp." Tiểu Lam đem tên hộ vệ kia kéo đến trước mặt ta.
"Chiến tiểu thư, công tử nhà ta mấy ngày gần đây đang bận chuẩn bị cho đại hội võ lâm, nên bảo tiểu nhân tới thông báo một tiếng, sau võ lâm đại hội mới tiếp kiến tiểu thư được."Tên hộ vệ vẻ mặt đơn thuần chất phác nói.
Lâm Phóng thân thể gầy yếu, còn chuẩn bị được gì cho đại hội võ lâm? Khẳng định lại bị Cố gia đem ra làm chiêu bài dùng.
Ta gật gật đầu: Đã biết .
"Công tử sai tiểu nhân đưa tới một ít quà tặng, mời tiểu thư nhận lấy."
Ta mở ra bao đồ, là một ít quần áo.
Một bộ quần áo màu lam, bộ còn lại màu trắng, cổ tay thêu hoa lá xanh đỏ, dải lụa mềm mại tinh tế. Cả hai đều do loại vải thượng đẳng dệt thành. Còn có mảnh lụa màu đen để thắt lưng.
Váy kia bên dưới cực kỳ rộng rãi, cũng không giống quần lụa mỏng bình thường nhiều tầng tầng lớp lớp, rất thích hợp cho người luyện võ mặc.
Nhịn không được ta liền mặc thử một chút.
Vai, thắt lưng, chân… lại cực kỳ vừa vặn, không thừa một phần, không thiếu một phân.
Tiểu Lam một trận kinh hô:
"Lâm công tử ánh mắt thật tốt, kích thước không sai tí nào. Tiểu thư, cô hãy tha thứ cho hắn đi!"
Nói thừa, đương nhiên không sai tí nào, hắn ngày đó đã sờ soạng qua rồi còn gì!
Xuất thân sơn dã như ta, chưa hề có được mặc qua quần áo đã đẹp đẽ lại thực dụng như vậy.
Ta nói:
"Được rồi, nể mặt ngươi, ta liền tha thứ cho hắn lần này."
___________________________________
Tên hộ vệ kia đi không được lâu thì lại có người đến đưa thiệp, trên thiệp là nét chữ mạnh mẽ phóng khoáng: Ôn Kiệu.
Thái tử con vợ lẽ, Kiến Khang danh sĩ — Ôn Kiệu.
Cũng là cha Ôn Hựu.
Ta khép tấm thiệp lại:
"Tiểu Lam muốn gặp Ôn công tử không?"
Tiểu Lam ánh mắt sáng hẳn lên, rất nhanh ném xuống bộ quần áo đang cầm trên tay, gật đầu như băm tỏi: Muốn! Muốn! Muốn!
"Nhưng ta sẽ không dẫn em đi!"
Tiểu Lam lại giả bộ đáng thương liên tục hứa hẹn :
"Về sau mọi chuyện đều nghe theo tiểu thư, sau này tiểu thư có sai em đi trộm bảo bối của lão gia cũng tuyệt đối không chối từ."
Ta hài lòng gật đầu, vui vẻ dẫn nàng đi đến Ôn phủ.
Bộ đồ mới mặc vào luyến tiếc không nỡ cởi ra, nên ta dứt khoát trực tiếp mặc vậy đi. Một đường có không ít người ánh mắt kinh ngạc nhìn ta, Tiểu Lam không quên mua một cái đấu lạp cho ta đội, đến Ôn phủ mới tháo xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!