Ngày mới lên, gió nhẹ phơ phất.
Tiết trời đã có chút cảm giác mát mẻ. Ta ngồi ở bàn đá dưới tàng cây bên cạnh ao xem kiếm phổ.
Tiểu Lam vô cùng buồn chán đứng ở một bên đến phát ngốc.
Tiểu cô nương này càng lớn lên lại càng không thích tập võ, cả ngày soi gương nhìn thân lại thương cho phận mình.
Thậm chí còn thẹn thùng muốn ta hứa nhất định phải gả nàng cho một thiếu niên trong Tân Tú võ lâm.
Dưới trướng của Cố gia có một hộ vệ mặt như sắt ngày đó giám sát Lâm Phóng còn từng tới cửa cầu kiến ta, cũng đã gặp qua Tiểu Lam.
Ta còn chưa kịp nghĩ xem hộ vệ mặt sắt này có phải thuộc về phạm trù
"thiếu niên Tân Tú võ lâm" hay không, Tiểu Lam đã dựng đứng lông mày, hai tay chống nạnh đem người ta đuổi đi.
Cho nên bây giờ nàng vô cùng buồn chán, cũng là tự chuốc lấy.
Dòng không khí quanh thân như thay đổi đột ngột.
Tay đang nắm thư của ta run lên.
Ngẩng đầu nhìn Tiểu Lam giống như vừa ăn xong Ngũ Thạch Tán, cả người đột nhiên phấn khởi đứng lên một cách không bình thường.
Lại nói sau đại hội võ lâm, ta rốt cục hiểu rõ công dụng của Ngũ Thạch Tán.
Dưới sự xấu hổ không chịu nổi, ta lòng đầy căm phẫn viết thư về nhà, đau đớn trách cha kiến thức nông cạn.
Hôm nay, thư nhà nhẹ nhàng chuyển tới.
Sau bao nhiêu văn tự biểu đạt sự thương nhớ quan tâm của mẹ, là mấy câu ngắn gọn ít ỏi của cha ta:
"Cha thuận miệng nói, ai bảo ngươi tưởng thật. Lưu lạc võ lâm cần chú ý làm việc cho tốt, không cần làm Chiến gia bẽ mặt. Nhớ sang năm về nhà."
Nhận được tin tức, ta cũng không cáu.
……………….
"Ôn công tử tới! Ai nha, hôm nay hắn thực là tuấn tú!" Tiểu Lam chọc chọc ta,
"Tiểu thư, Ôn công tử tới, cô còn không nhanh dậy nghênh đón?"
Xa xa, nam tử cao ngất một thân áo tím giày đen, chậm rãi bước tới gần.
Ta mở mày mở mắt hướng về phía Tiểu Lam nói:
"Dậy nghênh đón? Tiểu Lam, em không biết, hắn hôm nay tới là để làm trâu làm ngựa cho ta!"
Tiểu Lam nâng tay che miệng lớn, một bộ dạng không thể tin.
Trong lòng ta càng thêm đắc ý.
Kỳ thật, ngay cả chính ta cũng không nghĩ đến, hôm kia ta cùng Ôn Hựu tỷ thí, trong lúc nguy cấp lại dùng tuyệt chiêu vừa mới học được, thắng hiểm hắn.
Hắn hôm nay tới, chính là theo phân phó của ta, mang mỹ vị điểm tâm trong cung đến.
Xem hắn một thân ăn mặc long trọng, nhất định là vừa mới xuất cung.
Hắn vừa ngồi xuống, ta liền thấy trong lồng ngực hắn có một bọc tròn to.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!