Ta biết, dưới ánh trăng mờ ảo này, trông có lẽ ta giống Minh Nguyệt công chúa đến tám phần.
Hắn quỳ xuống, do dự nhìn ta.
Rồi từ từ tiến lại gần, hôn ta.
Ngày hôm sau, chúng ta tỉnh dậy trên giường, hắn trầm mặc nhìn ta.
"A Lan, những năm qua nàng đã vất vả rồi."
Ta cúi đầu, nở một nụ cười dịu dàng.
"Thiếp thân không thấy khổ, thứ Hoàng Thượng thích, thiếp thân đều cam tâm tình nguyện."
Sở Lam Trừng im lặng rất lâu, cuối cùng, hắn vuốt ve khuôn mặt ta.
Một tháng sau, ta cuối cùng cũng được phong làm Hoàng Hậu.
6.
Trà trong tách đã nguội ngắt.
Liễu tần nghe xong câu chuyện của ta, im lặng rất lâu.
"Muội hẳn đã hiểu rồi, ta được sủng ái nhiều năm như vậy, nhưng căn bản không vững chắc."
Ta nhẹ nhàng nói.
"Học theo công chúa Minh Nguyệt, ta đương nhiên có thể học giống nhất, dù sao ta cũng là người duy nhất thực sự hiểu nàng ấy, ta học theo nàng ấy có thể giống đến tám phần, những phi tần khác có học theo ta, cùng lắm cũng chỉ giống được sáu phần."
"Nhưng ta đã già, Minh Nguyệt công chúa lúc c.h.ế. t chỉ mới mười lăm tuổi, trong lòng Hoàng Thượng, nàng ấy mãi mãi là một thiếu nữ."
"Bây giờ, cho dù những cung phi trẻ tuổi này chỉ giống nàng ấy sáu phần, nhưng cũng sẽ giống nàng ấy hơn ta."
Liễu tần nhìn ta.
"Ta có thể giúp tỷ làm gì?"
"Dù sao thì cũng phải có người được sủng ái nhất trong cung." Ta đổ hết trà nguội đi: "So với Lâm Quý phi, ta muốn người đó là muội hơn."
7.
Liễu tần được sủng ái là chuyện rất dễ dàng.
Một mặt, nàng ấy có lợi thế của người xuyên không, những gì Lâm Quý phi biết, nàng ấy cũng biết hết.
Lâm Quý phi có thể tạo ra một số đồ chơi mới lạ, Liễu tần lại làm tốt hơn cả Lâm Quý phi. Nàng ấy thậm chí còn lắp ráp được một chiếc xe cỡ nhỏ có thể tự chạy trong ngự hoa viên mà không cần ngựa kéo, khiến Hoàng Thượng vô cùng ngạc nhiên.
"Ta là sinh viên ưu tú ngành khoa học và kỹ thuật đấy." Ta nghe thấy Liễu tần thì thầm với Lâm Quý phi.
Lâm Quý phi làm thơ trong cung yến, nàng ta vừa nói xong nửa câu đầu, Liễu tần đã lập tức đối lại được nửa câu sau, khiến Hoàng Thượng rất hài lòng.
"Ngữ văn còn giỏi hơn ngươi, ngươi có tức không?" Ta lại nghe thấy Liễu tần thì thầm với Lâm Quý phi.
Lâm Quý phi tức n.g.ự. c khó thở ngay tại chỗ, cung yến mới ăn được nửa chừng đã phải để cung nữ đỡ về nghỉ ngơi.
Hoàng Thượng rất thích Liễu tần, nhưng Liễu tần có một vấn đề – nàng ấy luôn cáo bệnh, không chịu hầu hạ.
"Ta không làm được." Nàng ấy xìu mặt nói với ta: "Ta chỉ có thể làm với người mà ta thực sự yêu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!