10
Lại đồng thời xuất hiện cùng lúc với Bùi Tranh và Tống Doanh Nguyệt, cũng phải một tháng sau.
Trung thu đến, trong cung sẽ tổ chức săn b.ắ. n mùa thu, cha hờ đưa ta đi tham gia cùng.
Nhưng ta không ngờ, Bùi Tranh thế mà cũng đưa Tống Doanh Nguyệt đi cùng.
Chung quy với mối quan hệ của hai người hiện tại, trong trường hợp như này, Bùi Tranh đưa nàng ấy đi cùng nghe vô lý vãi ra.
Chẳng qua ngẫm lại thì đây là câu chuyện ngôn tềnh, ta cảm thấy, nam nữ chính cùng nhau xuất hiện, đột nhiên thấy cũng hợp lý vãi.
Nghĩ cảnh nữ phụ ác độc và nam nữ chính đồng loạt xuất hiện, hơn nữa đây là buổi săn bắt mùa thu, trong truyện ngôn tềnh cổ trang, gần 90% sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Ta thở ngắn than dài, quyết định phải tránh xa hai đứa xui xẻo này một tý.
Nhưng ta vừa cúi đầu nghĩ, giây tiếp, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ta.
Tiếp đó, giọng nói trầm ấm từ trên đỉnh đầu ta truyền xuống: Kiều Kiều!
Ta ngẩng đầu, là Bùi Tranh, ta tránh hắn, hắn còn chủ động đi đến tìm.
Thu vén tâm trạng ổn định xong ta hờ hững hỏi:
"Bùi tướng quân có chuyện gì không?"
"Dạo này muội cứ trốn ta miết thôi!" Bùi Tranh khổ sở.
"Bùi tướng quân, chúng ta đã từ hôn, theo lý nên tránh nhau cho bớt người sinh nghi."
Từ hôn xong, ta và Bùi Tranh chưa gặp nhau đến mấy lần, ngẫu nhiên có mấy lần suýt đụng mặt nhau trên phố, ta chủ động tìm cách né hắn ra.
Thôi. Bùi Tranh đành lòng thở dài não nề, thấy ở đây không có ai, hạ giọng thì thầm:
"Nay ta có chuyện muốn bàn với muội."
Phủ Đại tướng quân hiện tại đang kết minh với nhị hoàng tử, nhị hoàng tử là người có hy vọng sẽ thừa kế đế vị nhất.
Còn Bùi Tranh cũng biết được phủ Trấn Quốc công và nhị hoàng tử bây giờ không khác gì nước và lửa, cũng biết cha ta ở trong triều nhiều lần bị chèn ép.
Nhưng trong lòng hắn vẫn có ta như trước, cho nên hắn muốn khuyên ta, khuyên ta đừng mắt mù trước thế cục bây giờ nữa, khuyên ta hãy quay lại với hắn đi. Làm như thế, hai nhà Lục
- Bùi kết thành quan hệ thông gia, vậy là hợp tình hợp lẽ đầu quân cho nhị hoàng tử.
Hắn nói tình thân ý thiết, ta nghe đến nỗi ngáp dài.
Ta nghiêm túc nhìn thẳng vào hắn:
"Bùi tướng quân, rốt cuộc bằng đâu mà ngươi cảm thấy, ta vẫn sẽ nối lại tình xưa với ngươi?"
Bùi Tranh chân thành đáp:
"Bàn cờ này, đi sai một nước, thua cả bàn, ta không muốn thấy muội bị liên luỵ."
"Kiều Kiều quay về bên cạnh ta đi, ta chắc chắn sẽ bảo vệ muội không lo gì hết."
Ta cười khẽ:
"Bảo vệ ta ấy à? Bảo vệ của Bùi tướng quân, chắc là bảo ta thành thân với ngươi nhỉ? Làm một đoá hoa xinh đẹp mỏng manh phụ thuộc vào ngươi, suốt đời mong ngóng sự bảo vệ của ngươi hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!