Lời này của Lữ Lữ hơi ẩn ý.
Thật ra chỉ là ý trên mặt chữ thôi nhưng đúng là khiến người ta phải nghĩ nhiều.
Ví dụ như lúc Trác Dụ đi tắm, mới cởi qu@n áo một nửa thì nhìn vào gương theo bản năng. Gương trong phòng tắm nhà anh là gương toàn thân với khung kim loại màu xanh thẫm, vừa tối giản vừa phong cách. Trác Dụ tự ngắm bản thân trong gương, ánh mắt vô thức dừng lại ở một vị trí.
Nẩy?
Hình như cũng có nhỉ.
__
Lần tiếp theo gặp lại Yến Tu Thành là hai ngày sau đó.
Các bộ sưu tập "Triệu Lâm " tập trung phát triển đang được bắt tay thực hiện, đây là lần đầu tiên thương lượng và trao đổi với nhà thiết kế trưởng. Thật ra hợp đồng đã ký kết từ lâu nhưng vì để tăng hiệu quả tuyên truyền mà Lâm Diên đã cố ý bố trí một buổi phát sóng trực tiếp việc ký hợp đồng này, hơn nữa còn mua cả hotsearch trên Weibo.
Trác Dụ từ chối cho ý kiến.
Đây đúng là phong cách nhất quán của Lâm Diên, nói dễ nghe là thu hút truyền thông khắp nơi nhưng trong mắt Trác Dụ thì thằng nhóc này không hề thiết thực tẹo nào.
Lâm Cửu Từ mặc âu phục thẳng thớm, chờ ở phòng tiếp khách từ sớm cùng Lâ, Diên. Trong thời gian đó, ông ta bảo người gọi cho Trác Dụ mấy lần, tâm trạng gấp gáp có thể thấy rõ.
Trác Dụ đang thảo luận công việc với người khác, cứ bị cắt ngang như vậy cũng mất kiên nhẫn.
Chu Chính thấy anh buông tài liệu xuống thì kìm lòng chẳng đặng lên tiếng: "Tất cả công việc cụ thể đều do cậu giải quyết, có tin bây giờ tôi hỏi cậu ta tiêu chuẩn chọn vải của quốc gia mình là gì chắc chắn cậu ta không trả lời được không."
Thân là cấp dưới, Chu Chính vốn không nên nói như vậy.
Nhưng đó là than phiền, cũng là sự thật và hơn hết là thấy không đáng thay cho Trác Dụ. Trong mắt anh ấy, Lâm Diên chỉ có thể làm tốt hai việc —-
Tạo khó khăn cho Trác Dụ.
Và nhờ Trác Dụ giải quyết khó khăn.
"Cậu bớt nói lại đi." Trác Dụ ngửa đầu ra sau, day day ấn đường: "Cửa không khóa chặt đâu."
Chu Chính im lặng, không gây khó xử cho anh. Sau đó tiếp tục bàn chuyện công việc: "Chi phí trả cho nhà thiết kế trưởng này không thấp đâu, chủ tịch Lâm không kiểm định à?"
Trên bàn là tài liệu và hợp đồng ký kết với Yến Tu Thành, chi phí thiết kế thật sự quá khoa trương.
"Vấn đề tài chính không qua tay tôi." Giọng Trác Dụ vẫn bình thản.
"Lúc khoản vay chưa được duyệt còn đến tìm anh mà." Giọng Chu Chính có vẻ không phục.
Sau nửa phút yên tĩnh, Trác Dụ cười cười: "Nhiều năm nay cũng không hề có."
Nói rồi tầm mắt anh lại chuyển về tài liệu của Yến Tu Thành.
Chu Chính nói: "Anh ta có bản lĩnh phết đấy, mấy năm trước chẳng thấy tiếng tăm đâu, sau đó tham gia cuộc thi giành được quán quân rồi từ từ nổi lên.
Trong tài liệu, lý lịch của Yến Tu Thành quả thật không bay thì thôi, chứ đã bay là sánh ngang trời.
Tuy ban đầu Trác Dụ không tiếp xúc với ngành thời trang nhưng nhiều năm qua anh cũng đã hiểu kha khá về mánh khóe trong ngành này. Chỉ cần tìm một người tốt về mọi phương diện tư chất, chú tâm ngoại hình, đạt được các phần thưởng để mạ vàng lý lịch là sẽ trở thành mẫu người hoàn hảo.
Bắt đầu từ năm ngoái, Yến Tu Thành liên tục đẩy mạnh truyền thông, nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ chẳng mấy chốc đã thấy được bóng dáng tích cực của anh ta ở các show giải trí.
Trác Dụ không phải lạnh nhạt, không phải thành kiến. Mà anh biết rõ một người thợ may cần có sự bình tĩnh, thiết thực và luôn tập trung rèn luyện. Chẳng phải bên cạnh có một ví dụ điển hình để so sánh sao.
Với gia thế nhà họ Khương thì Khương Uyển Phồn đã mang sẵn hào quang trên mình, không cần lớp filter ngoại hình gì cả. Nhưng cô vẫn cẩn trọng và chuyên tâm, mỗi ngày vùi mình ở cửa tiệm, thêu thùa may vá đến nỗi cổ sắp gãy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!