[Kết thúc (phần 2)]
Hướng Giản Đan không yên tâm, trở về Lâm Tước thu dọn đôi chút rồi đưa theo Kỳ Sương đến chỗ cô với mình.
Khương Uyển Phồn cần phải nghỉ ngơi, người làm mẹ như bà lo lắng hai vợ chồng son ăn không ngon.
Có người ở nhà nên Trác Dụ cũng yên tâm hơn.
Trước khi gặp bà nội, Khương Uyển Phồn có hơi sợ, sợ bà nội sẽ mắng mình.
Nhưng sau khi đến, Kỳ Sương chỉ sờ sờ mặt cô bảo: "Haiz, gầy đi rồi."
Hướng Giản Đan xắn tay áo lên, thề thốt bảo: "Con chắc chắn sẽ bù lại gấp đôi cho con bé."
Kỳ Sương khịt mũi: "Với tài nấu nướng của con ấy hả."
Đọc Full Tại
Hai mẹ chồng lại cãi cọ, mỗi người một câu như thể phim bộ dài tập vậy.
Khương Uyển Phồn nhoẻn môi cười trộm, sau đó ghé đến gần vai Trác Dụ nói nhỏ: "Tốt thật đó, em không phải lo lắng vấn đề mẹ chồng nàng dâu."
Ai ngờ hai người lớn tai thính mắt sáng, phút chốc ngó về phía cô.
Khương Uyển Phồn giật mình, tim đập hẫng nhịp.
Toang rồi, đắc tội cả hai người luôn rồi.
Có mẹ và bà nội ở đây, trong nhà càng thêm ấm cúng và vui vầy. Một ngày ba bữa thôi là không đủ, đến tối lại làm theo một bữa nhẹ nữa. Lúc đi tắm, Trác Dụ ngắm mình trong gương, cơ bụng từ sáu múi nay đã thành bốn múi vì ăn quá nhiều.
Anh đứng bên trong kêu lên: "Vợ ơi, hết sữa tắm rồi."
Khương Uyển Phồn đang đắp mặt nạ, rề rà đi vào. Nhưng bất thình lình cổ tay bị nắm chặt, sau đó cô bị anh kéo vào trong phòng tắm.
"Anh làm gì vậy?"
"Cả người trần như nhộng thế này, em nói xem còn làm gì được?"
"Bà nội đang ở nhà đó!"
"Bà đang xem "Cám dỗ về nhà" hăng say rồi, không chú ý đến bên này đâu."
Khương Uyển Phồn ôm cổ anh, đã thích lại còn ngại nũng nịu nói: "Mắt em không khỏe, còn là bệnh nhân đấy."
Trác Dụ cúi đầu hôn cô: "Nhắm mắt lại, mở chân ra là được rồi."
Tiếng yêu sôi trào vang dội, âm thanh nước tí tách từ vòi sen reo hò cổ vũ.
Trác Dụ nâng eo cô, thầm nghĩ hai người đều ăn như nhau, tại sao trên người cô không có tí thịt thừa nào.
Hướng Giản Đan và Kỳ Sương ở đây giám sát nên Khương Uyển Phồn phải đi ngủ lúc 10 giờ.
Khương Uyển Phồn không chịu nổi tiếng lải nhải của hai người, lặng lẽ thở dài, còn nằm chiêm bao về thời cấp ba.
Sau khi cô ngủ say, Trác Dụ mới đi ra ngoài phòng khách: "Bà nội, được rồi ạ, đã xem mấy tập liền rồi. Bà cũng phải chú ý giữ mắt mình."
Kỳ Sương ngoắc ngoắc tay: "Đến đây, cháu rể đến xem cùng bà đi. Cô gái này quay về trả thù, xem hay lắm."
Trác Dụ vừa cười vừa đi đến ngồi với bà: "Nửa tập cuối cùng nhé, nếu không cháu sẽ rút dây điện đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!