Chương 41: (Vô Đề)

Mấy bữa ăn kỷ tử liên tiếp này khiến Trác Dụ gặp ác mộng mãi.

Trong giấc mơ, Khương Vinh Diệu hung thần ác sát cạy miệng anh ra: "Ăn, ăn cho ta!" Trác Dụ thay đổi càng lúc càng bé lại, cuối cùng biến thành một hạt kỷ tử đỏ mập mạp. Khương Vinh Diệu hài lòng dán nhãn cho anh: Vua kỷ tử/100 tệ/cân.

Ba giờ sáng thức giấc, Trác Dụ vươn tay đỡ trán, hô hấp nặng nề, vội tìm điện thoại tìm kiếm thông tin trong tâm trạng buồn bực. Mới gõ chữ "ăn" xong thì câu hỏi liên quan phía sau xuất hiện đầu tiên là: Ăn kỷ tử có bổ thận không.

Bình luận hot nhất: Giả đấy!

Trác Dụ khựng tay, đã hiểu ra mọi thứ.

Sáng sớm hôm sau, Kỳ Sưởng nhắn tin cho anh: "Cháu rể, cháu dậy chưa?"

Trác Dụ nhanh chóng mặc quần áo vào, trước khi đi còn không quên chỉnh chăn lại cho Khương Uyển Phồn đang ngủ say. Anh ra khỏi phòng ngủ, chạy thẳng đến chỗ Kỳ Sương: "Bà nội, bà muốn làm gì ạ? Bà làm gì cháu cũng làm với bà."

Kỳ Sương cười tươi như hoa: "Được được được, vậy đi thôi."

Làm gì chỉ là việc nhỏ, thật ra là muốn thuận tiện khoe khoang cháu rể đẹp trai.

Nơi Kỳ Sương đến không thuộc trung tâm thị trấn, thưa thớt vắng vẻ, thi thoảng mới có một hộ gia đình, đường đi cũng gian nan khó khăn. Nhà ở cũ kỹ, điều kiện lại không tốt. Khi thấy Kỳ Sương đến, họ nhiệt tình hào phòng mang một ít trái cây ra.

"Không ăn đâu, không ăn đâu, vẫn còn nhiều nhà chưa đến." Kỳ Sương xua xua tay, bây giờ Trác Dụ đã có thể nghe hiểu một ít tiếng địa phương rồi.

Kỳ Sương đến đây để lấy sản phẩm thêu.

Trong tay người phụ nữ nông dân bế hai đứa trẻ, trên lưng còn địu thêm một đứa. Trác Dụ ngồi xuống, mỉm cười ngoắc tay với đứa trẻ: "Đến đây, chú đưa cháu đi chơi."

Sau khi người phụ nữ rảnh tay mới đi vào nhà lấy vài sản phẩm thêu của mình ra.

Kỳ Sương mở ra xem thử: "Được, đăng ký nhé, để mang về cho Khương Khương chụp ảnh. Bán được rồi sẽ báo cho cô biết."

Sau hai tiếng đã lấy được mười mấy sản phẩm.

Đọc Full Tại

Kỳ Sương thở phào nhẹ nhõm: "Bán đi hết là đủ trả học phí mùa tựu trường cho bọn trẻ rồi."

Về đến nhà, Khương Uyển Phồn kiểm tra sơ qua một lượt, chọn ra vài thứ tốt để đặt ở tiệm. Cô vừa chụp ảnh vừa giải thích với Trác Dụ: "Lúc trước có một số bên thu mua trung gian đến nhưng giá cả thấp lắm, thấp đến mức anh không tưởng tượng nổi đâu. Anh xem, những gia đình kia rất đáng thương, không ra khỏi thị trấn nên không biết giá thị trường thế nào. Họ dựa vào việc thêu này để kiếm tiền sinh sống, trả học phí cho con cái.

Chỉ một bức chim phỉ thúy này thôi đã phải thức cả ngày lẫn đêm, mắt dần kém đi, còn phải mất hơn 20 ngày mới thêu xong hoàn chỉnh. Tác phẩm đẹp như vậy không tiện bán đi, em có thể giúp được chút nào hay chút đó."

Tiếp sau đó còn rất nhiều việc, nào là chụp ảnh, soạn thảo, viết bài giới thiệu và sau đó đăng lên tài khoản công khai do cô tự lập, sao Khương Uyển Phồn có thể không mệt cho được chứ. Trác Dụ ngẫm nghĩ giây lát, nhẹ nhàng kéo tay cô: "Nhớ lần trước anh bảo em anh có quen một đàn chị học thiết kế không?"

"Hửm?"

"Chị ấy có studio chụp ảnh, sau này mấy chuyện này để bên chị ấy làm đi."

"Lại là đàn chị à." Khương Uyển Phồn ung dung bảo: "Sức hút của sếp Dụ không nhỏ nhỉ. Nhưng mà nói trước nhé, đắt quá em không bỏ tiền được đâu."

"Em đã bảo sức hút của anh không nhỏ thì tốn tiền làm gì nữa?" Trác Dụ nghiêm trang hỏi, nghiêng đầu nói khẽ: "Bán chút nhan sắc là xong ngay ấy mà."

Khương Uyển Phồn đụng nhẹ vai anh: "Phiền quá đi."

Xem ra vẫn chưa ăn kỷ tử đủ, quên thắt lưng mình ra sao rồi chứ gì.

Kỳ nghỉ 1-5 kết thúc, Trác Dụ cũng tiến vào giai đoạn công việc mới, đến Đông Bắc hai tuần để khảo sát chọn sân tuyết ngoài trời. Tạ Hựu Địch luôn hăng hái với những thứ mới mẻ, thế là anh ấy đi theo với thân phận phía đối tác. Bên kia có kha khá bạn bè của Trác Dụ, nhờ trượt tuyết mà họ quen biết nhau.

Buổi tối trước ngày lên đường, Tạ Hựu Địch và Trác Dụ gọi video hai tiếng đồng hồ, anh ấy không ngừng khoe hành lý mình mang theo.

Mấy thứ như bao tay, khăn quàng cổ thì có thể hiểu được, nhưng điều khiến Trác Dụ khó hiểu đó là: "Tại sao cậu lại mang cả long bào vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!