Chương 28: (Vô Đề)

Thịnh Lê Thư trực tiếp gọi video qua, chưa kịp nói câu nào thì Tạ Hựu Địch ở bên cạnh đã giận dữ chạy tới: "Quan tâm tôi quá đúng không, nhóm chat đồng bệnh tương liên, hiểu biết nhiều nhỉ. Tôi muốn xem ai mà nhiệt tình như vậy!"

Khuôn mặt Thịnh Lê Thư vẫn vô cùng tinh xảo dù độ phân giải của video thấp, vừa trông thấy người Tạ Hựu Địch đã bối rối, lát sau mới hung dữ nói: "Tôi biết cô, từng tham gia mô phỏng siêu sao đúng không!"

Thịnh Lê Thư nghĩ thầm, đây là chương trình ngu ngốc gì vậy.

Cô điên cuồng chụp màn hình lại: "Ồ, hóa ra anh trông như này, chụp màn hình gửi nhóm chat, để chị em ra ngoài tránh mìn."

"Cô dừng ngay cho tôi!! Tôi báo cáo cô xâm phạm quyền hình ảnh cá nhân đấy!"

"Hơ hơ hơ, anh báo đi, không báo không phải đàn ông thực thụ."

Thấy sao hỏa sắp đụng địa cầu, Khương Uyển Phồn vội vàng rút điện thoại lại: "Được rồi được rồi, anh năm tuổi, cậu ấy ba tuổi, kẻ tám lạng người nửa cân."

Tạ Hựu Địch tức giận muốn cởi áo khoác: "Cô đưa số điện thoại cô ta cho tôi đi!"

"Được được được, tôi cho." Khương Uyển Phồn nháy mắt với Trác Dụ, anh vội vàng kéo người đi.

Lúc này tin nhắn của Thịnh Lê Thư cũng đến.

"Hahahaha, tên Husky nào đây."

"Đưa địa chỉ anh ta cho tớ!"

Khương Uyển Phồn cảnh giác: "Cậu muốn làm gì?"

"Tớ gửi anh ta một sợi xích chó, làm từ titan thuần 24k!"

"…"

Cậu cũng chẳng chín chắn chút nào.

Thịnh Lê Thư: "Đúng rồi nói chuyện chính đã, cậu có nhận đơn hàng của Tề Nhã không? Tớ có nhờ anh Cường nghe ngóng, ban đầu Yến Tu Thành rất tranh thủ, anh ta muốn mượn lần đi thảm đỏ quốc tế này của Tề Nhã để tăng danh tiếng."

Khương Uyển Phồn bình tĩnh nói: "Không phải chỉ muốn kiếm tiền."

"Vậy thì chắc chắn rồi." Thịnh Lê Thư gửi ảnh chụp màn hình đoạn tin nhắn qua.

Trong ảnh là nội dung tin nhắn của anh Cường: "Công ty "Điển Phong" mới đăng ký năm ngoái, Yến Tu Thành là người đại diện pháp lý, phía sau có rất nhiều đối tác, còn tìm vài công ty kinh doanh bao bì và đã quyết định tham gia hai chương trình giải trí trong nửa năm tới."

"Sở dĩ họ xem trọng lần hợp tác với Tề Nhã lần này là vì muốn mạ vàng tên tuổi, tăng giá trị con người. Em biết mà, ở giới mình muốn chiếm vị trí quan trọng tất nhiên phải có người liên quan đại diện. Gặp được một sự tồn tại có sức hút và thực lực như vậy, cơ hội thể hiện ở đài cao như vậy đúng là hiếm thấy.

Thịnh Lê Thư: "Cậu chưa ký hợp đồng với bên ấy đúng không? Cậu có nhận không? Có làm không?"

Khương Uyển Phồn tắt màn hình điện thoại, tập trung suy nghĩ hai giây rồi đáp không có bất cứ do dự nào: "Nhận. Làm."

Theo hợp đồng làm việc của bên Tề Nhã thì sẽ gửi tiền đặt cọc đến trước hai ngày.

Đồng thời Thịnh Lê Thư cũng nói với cô: "Trong giới về cơ bản đã biết tin tức cô ấy đặt may lễ phục lần này."

Mắt trái Khương Uyển Phồn giật một cái, lòng cô bỗng có dự cảm mơ hồ.

Buổi chiều khi công việc ở tiệm kết thúc, Khương Uyển Phồn gửi lì xì mừng năm mới cho mọi người trong nhóm. Nhóm các cô cậu đang học việc còn chẳng dám tin lúc nhận được lì xì: "Em cũng có ạ?"

Luật bất thành văn trong nghề là những học viên còn học nghề sẽ không nhận được đãi ngộ này, mỗi tháng chỉ phát tiền lương cơ bản xem như chi tiêu cuộc sống. Nhưng có tiền hay không không quan trọng, quan trọng được đi theo một thợ dày có tay nghề tốt đã là may mắn rồi.

"Đều có cả, vất vả một năm rồi, học không giới hạn mà, năm sau tiếp tục cô gắng." Khương Uyển Phồn cười bảo.

Một năm "Giản Yên" có hai lần nghỉ, Tết sẽ nghỉ nửa tháng, trong tiệm có vài người thợ quê ở tận phía Đông Nam, mỗi chuyến về quê đều khá vất vả nên họ có thể nghỉ thêm một tuần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!