Bây giờ đã không còn gì vướng bận, lại còn bị Cố Lễ phát hiện ra thân phận yêu quái, lần này thực sự nên rời đi rồi.
Nhưng không ngờ, đám ám vệ của Cố Lễ lại theo dõi ta rất chặt.
Pháp lực của ta đều đã dùng để che giấu Cố Lễ, hóa hình và chữa thương cho hắn… hiện tại là một giọt cũng không còn.
Không có pháp lực thì không thể sử dụng thuật tàng hình. Không thể sử dụng thuật tàng hình thì không thể nào thoát khỏi tầm mắt của đám ám vệ võ công cao cường kia.
Ta sốt ruột đi qua đi lại.
Cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ đành quay về chỗ cũ, ngồi xổm bên gối Cố Lễ hấp thụ khí vận đế vương của hắn.
Khí vận đế vương muốn chuyển hóa thành pháp lực, thì cần phải có một khoảng thời gian tiêu hóa.
Khi còn chưa hoàn toàn chuyển hóa xong…
Cố Lễ tỉnh lại.
"Mạt Mạt?
"Giọng hắn khàn khàn, nắm lấy móng vuốt của ta, thử gọi. Cả người ta cứng đờ. Xong đời, xong đời, xong đời rồi… Bây giờ giả ngu, giả vờ mình chỉ là một con mèo vô tội còn kịp không? Hình như là không kịp rồi."Mạt Mạt.
"Cố Lễ khẳng định chắc chắn gọi thêm lần nữa. Hắn duỗi ngón tay thon dài ra cào cào cằm ta. Trong nháy mắt, những câu chuyện thoại bản về yêu quái và người phàm BE mà A Tô kể cho ta nghe hiện lên trong đầu. Thậm chí còn có một câu chuyện kinh dị về một tên đồ tể sau khi biết vợ mình là yêu heo, đã g.i.ế. c vợ mình rồi mang ra chợ bán."Hu hu… đừng g.i.ế. c ta!
"Ta kêu lên thảm thiết, liều mạng lùi về phía sau. Mẹ nó… Mạng sống quan trọng! Cố Lễ sửng sốt."Tiểu Mao Đoàn." Cố Lễ đổi cách gọi, ôm ta vào lòng, thở dài: "Ngươi cứu trẫm, trẫm g.i.ế. c ngươi làm gì?
"Ta cẩn thận hé một mắt ra. Trong đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm của Cố Lễ, có dịu dàng, có ý cười… nhưng lại không hề có chán ghét và căm hận."Ngươi, ngươi không sợ ta sao?"
"Sợ cái gì? Sợ ngươi một lần ăn hết năm con cá khô, ăn đến mức trẫm khuynh gia bại sản sao?"
"..." Ta nghẹn lời: "Ta là yêu quái đấy!"
Cố Lễ lười biếng vuốt ve ta: "Người muốn g.i.ế. c trẫm, yêu lại cứu trẫm. Kẻ muốn g.i.ế. c trẫm trẫm còn không sợ, huống chi là một con mèo nhỏ một lần ăn hết năm con cá khô như ngươi?"
Ta: "..."
Chuyện này không thể bỏ qua được sao!!!
Bởi vì Cố Lễ đã sớm có phòng bị nên quân phản loạn nhanh chóng bị tóm gọn.
Lúc này ta mới biết, tên mặc đồ đen tự xưng là điện hạ kia, lại chính là huynh đệ của Cố Lễ
- Thái tử mà bạch nguyệt quang suýt chút nữa đã gả cho.
Mà chuyện này, Thái hậu và bạch nguyệt quang đều có liên quan, hiện tại đều đã bị nhốt vào thiên lao, tru di cửu tộc, ba ngày sau sẽ bị xử trảm.
—— Ban đầu bọn chúng định để Tống Uyển Nhi dùng mỹ nhân kế, lặng lẽ g.i.ế. c c.h.ế. t Cố Lễ.
Thái hậu vốn tưởng rằng Cố Lễ sẽ mắc câu, dù sao thì bà ta không phải là mẹ ruột của Cố Lễ, nhưng cũng không phải là mẹ ruột của Thái tử, bà ta không có con trai ruột. Hiện tại Thái tử đã bị phế, Thái hậu dẫn theo Tống Uyển Nhi và nhà họ Tống lựa chọn đầu quân cho Cố Lễ, hoàn toàn hợp tình hợp lý!
Nhưng bà ta vạn lần không ngờ tới, Cố Lễ lại không hề thích Tống Uyển Nhi, đối với mỹ nhân kế này không hề rung động.
"Trẫm và Tống Uyển Nhi không có quan hệ gì."
Cố Lễ vừa gãi cằm cho ta, vừa giải thích:
"Năm đó Thái tử không dung nạp được trẫm. Mà nếu Thái tử liên thủ với nhà họ Tống, thì trẫm sẽ không có đường sống. Tiên đế hôn quân, Thái tử bất tài vô đức, trẫm chỉ là vừa lúc bức vua thoái vị trước khi Thái tử đại hôn mà thôi. Còn về tin đồn nói trẫm yêu Tống Uyển Nhi tha thiết..."
Cố Lễ lộ ra vẻ mặt chán ghét.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!