Chương 9: Buổi hẹn hò đầu tiên

Hồ Đại Vỹ cởi dần bộ đồ của Tử Đan ra, để lộ cơ thể trắng nõn hoàn mỹ. Nó thì không ngừng chống cự, đánh liên tục vào người hắn.

- Tên đáng ghê tởm kia, buông tôi ra!!

- Ngoan nào...

Hắn với tay mở ngăn kéo bàn, lôi ra một cái còng số 8 bằng kim loại sáng, xong nhanh chóng còng tay hai tay nó lại.

- Tháo nó ra!

Tên dâm tặc biến thái!

- Em không biết trật tự là gì nhỉ?

Đại Vỹ trêu đùa hai gò bồng đào đầu đặn của nó, xong ngậm lấy nhũ hoa đã dựng đứng vì bị hắn kích thích nãy giờ.

Lưỡi hắn đưa qua lại liên tục khiến Tử Đan không kìm được tiếng rên, mặt nó đỏ bừng, cả cơ thể nó bị hắn khống chế hoàn toàn, lần này nó chết chắc rồi.

Hắn trườn dần xuống dưới, bắt hai chân nó dạng ra, thản nhiên kích thích nơi tư mật của nó. Đại Vỹ vứt cái khăn tắm xuống sàn, đẩy vật to lớn của mình vào bên trong nó.

- Em là của tôi, Diệp Tử Đan.

Cả thể xác và tâm hồn em.

- Hắn vuốt nhẹ tóc nó.

- Đau...

- Nó nhăn nhó, hai chân choàng lên siết chặt lấy eo hắn.

- Lần đầu sẽ đau, một chút là hết thôi...

Nó ngớ ra, nhìn hắn chằm chằm. Chẳng phải cách đây không lâu hắn đã lấy đi sự trình trắng của nó rồi sao.

- Lần đầu của tôi...

Không để nó nói tiếp, hắn đã luồn ngay lưỡi vào bên trong khoang miệng nó, tham lam chiếm lấy vị ngọt như của riêng hắn.

Cho tới khi chắc chắn nó đã hết sạch dưỡng khí, Đại Vỹ mới lưu luyến rời môi nó.

- Đ... Đại...

- Tận hưởng đi, có khi lần sau tôi sẽ chẳng nhẹ nhàng như này với em đâu.

_______

Diệp Tử Đan một lần nữa thức dậy trong phòng Đại Vỹ, nhưng không có hắn ở đây. Thay vào đó trên giường là một bộ váy trễ vai màu trắng tuyệt đẹp cùng với bèo nhún ở hai bên tay. Trên mặt bàn bên cạnh có thỏi son cùng vài ba hộp phấn mà nó còn chẳng biết đánh vào đâu.

Hiểu ý, nó thay ra bộ váy, thoa một lớp son mỏng thật nhạt rồi chạy xuống lầu. Phải rồi, hôm nay là chủ nhật, hắn sẽ đưa nó ra ngoài. Đây là cơ hội tuyệt vời để trốn thoát, nghĩ đến đây là mặt nó phởn hết cả lên, khoái chí chạy vào phòng ăn.

- Tử Đan, cô có váy mới à?

- Ngọc Doãn là người nhận ra đầu tiên, xuýt xoa thốt lên

- Cô mặc đẹp phết đấy!

Nó mỉm cười như đáp lại lời khen của anh, xong dáo dác nhìn quanh.

Soạt. Vạt váy sau của nó bất ngờ bị tốc lên, mà nó thì khá chắc chắn là trong này không có gió.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!