Chương 55: Ngoại truyện 3 : BMW

Khu ngoại ô phía nam Bắc Kinh được coi là viên kim cương tuyệt đẹp của Trung Quốc, nơi mà tấc đất tấc vàng. Dường như đây là thành phố dành riêng cho giới quý tộc, khi mà chỉ toàn là những ngôi biệt thự sang trọng mọc lên san sát.

Trong đó, không thể không kể đến dinh thự mang đậm chất Anh Quốc của Hồ gia.

Bề nổi, nhà họ Hồ sở hữu một công ty bất động sản lớn, chỉ một thay đổi nhỏ  của tập đoàn đó cũng có thể khiến giá cổ phiếu của các doanh nghiệp khác điêu đứng. Điều hành là một người đàn ông trẻ tuổi với bộ óc thiên tài.

Nhưng bên dưới tảng băng là một đế chế mang tên Hắc Hồ đầy quyền lực. Vị chủ tịch trên thương trường lợi hại nhường nào, thì về giới hắc đạo, lại máu lạnh và tàn nhẫn nhường đó. Kề vai sát cánh với con ác quỷ ấy là một nam một nữ, tuyệt nhiên không chút tầm thường.

Nam tuấn mĩ chết người, kĩ năng cận chiến thuộc hàng đỉnh cao.

Nữ cường, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, nếu so về kĩ thuật dùng dao chiến đấu thì ít ai sánh bằng.

Họ phục tùng hắn và đánh đổi toàn bộ tính mạng của mình để đưa vị trí của Hắc Hồ lên cao. Để Hồ Đại Vỹ đứng trên hết thảy, họ sẵn sàng làm tất cả mọi thứ, kể cả những việc dơ bẩn nhất.

_______

Trong con hẻm tối, có tiếng xô xát vang lên inh tai. Người đàn ông cao lớn vuốt ngược mái tóc đỏ rượu ra sau gáy, cúi người nhướn cao lông mày đe dọa tiễn nữ dưới thân. Cô ả có mái tóc vàng dài đến thắt lưng, vận bộ jumpsuit màu tím than để lộ đường nét cơ thể đầy quyến rũ.

- Thế nào? Tôi nói nhẹ nhàng thì cô không nghe phải không? Mau đưa cái USB đây.

- K... Không thể được...

- Giọng ả lộ rõ sự sợ hãi, chân run lên rồi lùi dần về phía bức tường phía sau.

- Nó nắm giữ chứng cứ ngoại phạm của bố tôi, không thể giao cho các người.

Anh tiến thêm một bước, ả liền lùi một bước.

Ngọc Doãn dường như mất hết kiên nhẫn, tóm lấy tay cô ả mà kéo lại gần mình, gằn giọng:

- Lão Tứ dám phản lại Hắc Hồ, tội chết chưa hứng mà còn muốn được hưởng khoan hồng? Đừng nhiều lời, giao cái USB ra đây.

Cô ả vì sợ hãi mà cố giằng tay mình ra, bất ngờ tát mạnh vào mặt anh một cái.

Cẩn Nhi nghe tiếng hơi liếc mắt nhìn sang, thấy má trái anh đỏ ửng lên, tê rần. Cô nhíu mày, đưa điếu thuốc nên môi, rít một hơi thật sâu. Miệng phát ra thanh âm thật nhỏ, nhưng vẫn lọt vào tai anh:

- Nhanh giùm cái, thời tiết lạnh quá...

Ngọc Doãn quay ngoắt lại lườm cô một cái cháy mặt, miệng lẩm bẩm:

- Giỏi thì vào mà làm.

Ai ngờ, Cẩn Nhi đột ngột túm lấy cổ áo anh, lôi mạnh về phía sau, khiến anh chới với như mất điểm tựa. Cô giương cặp mắt sắc lạnh về phía ả kia, đồng thời phả ra một làn khói xám nồng hơi thuốc:

- Tôi không phải loại người thích cù nhây, một là một mà hai là hai. Giờ tôi hỏi cô, cái USB, có chịu giao hay không?

- Đừng hòng đe dọa tôi!

Ngay bên ngoài con hẻm là phố lớn, các người dám khử tôi, chắc chắn sẽ lộ.

Cẩn Nhi nhếch môi, rút tay phải của mình ra khỏi túi áo khoác, rồi bất ngờ đút tay vào giữa khe ngực ả. Ả giật nảy mình, ngã ngồi xuống đất, mặt đỏ ửng lên, cả thân hình gợi cảm co rúm lại.

- A... cô làm trò gì vậy...

Cẩn Nhi cau mày, thầm chửi rủa cái bộ mặt õng ẹo của ả, tay không ngừng lần mò trên bộ ngực trần căng đầy. Rồi, như tìm thấy gì đó, cô nhếch môi cười, thu tay về.

- Con đàn bà ngu ngốc, tưởng mắt tôi mù hay sao?

- Cẩn Nhi giơ lên một chiếc USB màu đen nhỏ bằng ngón tay cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!