Chương 3: Chính thức thành pet nhỏ

- Sếp gọi tên đần này ạ?

Trương Ngọc Doãn nghiêm nghị giơ tay chào kiểu quân đội, xong nhoẻn cười, chạy lại phía hắn:

- Chuyện gì thế Đại Vỹ?

Chưa gì đã nhớ tôi rồi sao?

- Tôi thực muốn đuổi cậu đi nhưng không tài nào làm được. Lấy thông tin của cô ta....

Hắn nhìn nó một lượt, xong ra khỏi phòng, vứt lại cho anh một câu

- Rồi làm gì cho nhỏ trông tươm tất một chút.

- Đã rõ!

Anh quay lại với cô gái trước mặt, cười nhẹ:

- Tôi sẽ bắt đầu công việc ngay khi cô rời khỏi đây, Cẩn Nhi.

- Cứ làm cho xong đi

- Nhỏ đang sợ xanh mặt vì cô đấy, biến đi!

- Nói gì hả?

Cô chĩa khẩu súng lục vào đầu Ngọc Doãn, cùng lúc anh đứng lên, kề súng vào cổ cô, động tác của cả hai đều nhanh và gọn bất ngờ.

- Giờ sao?

Có đi không hay để tôi găm một lỗ vào người?

Trương Ngọc Doãn vốn tính tình thoải mái, hay cười, nhưng hễ động tới Cẩn Nhi là ngứa mắt, lúc nào cũng chờ cơ hội giết cô.

Anh sẵn sàng xử lí thẳng tay vì thừa hiểu Hồ Đại Vỹ cũng chẳng mặn nồng gì nàng vệ sĩ này.

- Mình tôi bảo vệ Tiểu Vỹ là đủ rồi, ảnh còn mướn cô về làm gì không biết

- Tiểu mĩ thụ như anh thì làm nên cơm cháo gì chứ?

- Cô nói ai là thụ hả?

Mắt anh long lên, hai hàm răng nghiến chặt, ghì họng súng lên chiếc cổ trắng ngần của Trịnh Cẩn Nhi.

- Anh đó, tên nằm dưới nhiều mồm!

- Cô....

- Cẩn Nhi, mau xuống đây!

- Đại Vỹ lớn giọng gọi cô.

Cô cười nhạt, quay lưng ra khỏi phòng. Trương Ngọc Doãn cố xóa bỏ cơn tức giận, trở lại với nhiệm vụ của mình.

Tử Đan nhìn chằm chằm khẩu súng trên tay anh, mặt cắt không còn một giọt máu, hai chân vì thế mà run lên sợ hãi.

- A, xin lỗi...

Anh gãi gãi đầu, cười xòa trấn an cô rồi ném thứ trên tay sang một bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!