Chương 22: Tăng nhiệt độ

Hồ Đại Vỹ cẩn thận nắm lấy eo Tử Đan, nhẹ nhàng đẩy phần hạ thân đã dựng đứng vào cửa huyệt nhỏ. Nó nhăn nhó, dùng hai tay che khuôn mặt đã ướt nước.

- Đ... Đau...

- Giọng nó nghẹn lại, bên trong theo đó mà co bóp dữ dội.

Hắn vuốt nhẹ tóc nó, yêu chiều hôn lên bờ môi hồng mềm mại.

- Tiểu bảo bối, đau về sau mới sướng.

- Biến thái... im... đi...

Diệp Tử Đan thở hổn hển, móng tay bấu chặt vào cánh tay rắn chắc của Hồ Đại Vỹ. Cự bổng của hắn thật nóng, lại còn rất to lớn, hoàn toàn lấp đầy bên trong nó. Phần bụng dưới của nó đau rát, siết chặt lại.

Cảm giác này, căn bản là nó đã trải qua không ít, nhưng lần này... cảm giác hắn cuồng nhiệt hơn, vội vã hơn. Đại Vỹ càng ra vào nhiều, nó càng nhận thấy khoái lạc rõ ràng hơn, ăn mòn lí trí của nó.

Tử Đan không kiềm chế được bản thân mà rên lên những tiếng dâm dục, hơi thở dần gấp gáp. Eo nó uốn éo theo mỗi nhịp thúc của nam nhân kia.

Hồ Đại Vỹ điên cuồng đẩy cự vật to lớn ra vào bên trong người phụ nữ của mình, khoái cảm tột độ trùm lấy tâm trí hắn.

Hắn nắn bóp gò bồng đào tròn trịa, làm biến dạng đủ kiểu, khiến nhũ hoa bị kích thích mà dựng đứng lên.

- A... aa... ưm, Vỹ...

- Nó từ bao giờ cũng bắt đầu nhịp hông, vòng hai chân quấn lấy phần eo mạnh mẽ đã mướt mồ hôi của hắn.

- Em... hết chịu... nổi...a

Người Tử Đan nhũn ra, ngực phập phồng mệt mỏi sau khi lên đỉnh, nhưng Hồ Đại Vỹ đương nhiên chưa buông tha nó. Hắn lật người cho nó nằm sấp, nâng cặp mông tròn trịa lên.

- Ai cho nghỉ?

- Môi hắn cong lên thành một nụ cười tuyệt đẹp

- Anh còn chưa ra cơ mà.

- Không... a Vỹ... dừng lại đi.

Lỗ huyệt của nó lại ngay lập tức bị lấp đầy, hạ thân nó giật liên hồi, cả cơ thể trở nên cực kì nhạy cảm. Nó ôm chặt gối, hông không thể ngừng nhịp.

- Em có vẻ đang rất sướng?

- Hắn áp sát cơ thể to lớn vào người nó, tay vuốt khẽ mái tóc nâu mỏng.

- Em... không có...

- Miệng thì nói thế, chứ cơ thể em lại rất thành thật đấy, mèo con.

Xong, hắn bất ngờ tăng tốc, ra vào rất nhanh và mạnh bạo.

- Nhưng vì em nói dối nên sẽ phải chịu phạt. Có bao nhiêu tư thế, Hồ Đại Vỹ tôi đây chiều em bấy nhiêu.

_ Ở một diễn biến khác _

- Gì cơ?

- Trần Phu nhân, thứ lỗi cho chúng tôi, bà không thể vào thăm bây giờ được.

Lịch Tâm nhíu mày, bực bội hất tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!