Dành cho nam phụ
- Uy Vũ
Một cô gái lặng thầm xuất hiện trong tâm trí tôi, một cô gái từ từ bước vào trái tim tôi, cô gái của chiều thứ năm.
Vào mỗi chiều thứ năm hàng tuần, tôi đều thấy một bóng dáng của một cô gái nhỏ ngồi trên chiếc ghế đá đối diện sân bóng rổ. Không biết từ khi nào mà tôi lại bỗng chốc để ý đến điều đó, để ý đến người con gái ấy. Và coi điều đó là một điều rất thân thuộc. Hôm nay cũng vậy, một chiều thứ năm nhưng cô ấy không xuất hiện. Vì một cái cớ gì đấy mà tôi bất giác mà cảm thấy trống trải, thấy thất vọng. Tự hỏi liệu cô gái ấy có xuất hiện nữa không? Liệu tuần sau có đến không?
Trong lòng tôi bỗng hiện lên hình ảnh người con gái với mái tóc dài đến lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn. Vẻ ngoài hiền dịu, ấm áp nghe thật nữ tính quá phải không? Vậy mà cô gái ấy lại là một người năng động, thẳng thắn vô cùng. Tôi cũng đã từng rất ngờ bởi cái tính cách đó khi mới biết. Nhưng lại cảm thấy ấn tượng vô cùng...
Không có cô gái ấy, hôm nay tôi lại trận bóng kém hơn..... Rốt cuộc là liên quan? Không có cô gái ấy, tôi có chút nhen nhói.... Buồn?
Với tâm trạng nặng nề một chút tôi bước chân về nhà. Đi qua một hẻm nhỏ, vô tình hướng mắt tôi lại nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc đến lạ lùng. Chẳng hiểu nổi có gì đó như thôi thúc tôi bước đến nơi đó. Đôi chân tôi bất giác mà bước tới cạnh cô ấy. Vậy mà khi đứng trước mặt cô ấy rồi, tôi lại chẳng nói được một lời. Đưa mắt lên nhìn, đây chẳng phải là cô gái vẫn hay ngồi đối diện sân bóng rổ vào thứ năm hay sao?... Liệu có phải vì duyên không?
Tôi vui đến lạ... Ánh đèn vàng chiếu sáng rọi như lòng tôi đang ấm lên.
- Thứ năm? Có phải...
- Cậu biết tôi sao?
- vẻ mặt ngạc nhiên thoáng chốc xuất hiện trên khuôn mặt cô ấy
-Thứ năm... sân bóng rổ...?
- .....
- cô ấy nhíu mày lại một chút, cố hiểu mọi chuyện đang diễn ra
- Đại học X?
-... À... Cậu cũng học đại học X sao? Tôi quả đúng là hay ngồi chỗ gần sân bóng rổ vào chiều thứ năm...?
- ngập ngừng một chút rồi cô ấy mới khẽ nói
-Tôi thường hay chơi bóng rổ!
- À... Thì ra vậy!–vừa cất lời chân chúng tôi vừa bước đi trên con đường vắng
- Tên cậu ?
- Không nói! -...
- Lý do à?
- Uy Vũ, khoa kinh tế... hửm?
- Cậu nói trước đi!
- Thiên Nhi ! ( Nhớ chứ các cậu?? ><)
- Không ngờ một cô gái trông nữ tính lại có tính cách cá tinh như vậy?
-... Tôi sao?
- Thật chẳng phải cậu sao?
Nụ cuời nhẹ xuất hiện trên môi Thiên Nhi, đơn giản là một nụ cười nhưng đối vơi stooi nó lại đặc biệt đến lạ.....
Câu chuyện nhẹ như lòng tôi ngày hôm đó, một cách vô tình mà mở ra một mối quan hệ, một thứ tình cảm...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!