Chương 6: (Vô Đề)

Editor: An Hằng

Beta: Bơ

n Ngưng biết rõ anh đang tức giận, cô cũng không dám lên tầng, chỉ ở trong phòng khách dưới tầng ngây người hết một ngày, đến chín giờ tối mới thấp thỏm trở lại phòng ngủ, thực hiện nghĩa vụ của vợ chồng trong truyền thuyết.

Giang Thư tâm trạng vẫn không có chút khởi sắc. Anh làm ba hiệp trong đêm, trong lúc "hoạt động" không còn ba phần đùa, bảy phần cười như lúc trước nữa thay vào đó anh không hề có chút cảm xúc nào, chỉ như một con dã thú đang nổi cơn thịnh nộ, đang mạnh mẽ trút giận, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả.

Ôn Ngưng hoàn toàn không chịu nổi sự công kích của anh, hiện tại khí thế của anh ngày càng tăng càng làm cô khó mà chống đỡ. Sau vài lần gần như ngất đi trên ghế sô pha, anh mới buông tha cho cô.

Ban đêm, Ôn Ngưng ôm chăn mỏng mê mệt thiếp đi. Sáng hôm sau khi tỉnh lại, thấy người đàn ông trên giường còn chưa tỉnh, cô nhẹ nhàng mặc quần áo rồi đi xuống tầng một.

Thời tiết tháng 9 ở thành phố Hàn vẫn có thể mặc áo ngắn tay. Ôn Ngưng thay đi đổi lại hai chiếc áo phông đến nỗi áo đã có chút dãn ra.

Mẹ Từ đang nấu bữa sáng trong phòng bếp, cô liền đi qua phụ bà, cổ áo bất giác trượt xuống phía vai trái để lộ một mảng hồng nổi bật trên xương quai xanh trắng nõn.

Mẹ Từ nhìn thấy, nở nụ cười đắc ý, bà vươn tay định kéo lên giúp cô.

Ôn Ngưng nghiêng đầu liếc nhìn cử chỉ của bà, vành tai lập tức đỏ lên.

Làn da của Ôn Ngưng vốn mỏng, hành động đêm qua của Giang Thư lại thô bạo nên gần như trên người cô đều có các mảng hồng lớn như thế này.

Mẹ Từ rán một đĩa trứng rồi mang ra, vui vẻ tươi cười: "Không sao, hai đứa tuổi còn trẻ, hành động có chút không rõ nặng nhẹ, hai ngày nữa sẽ biến mất thôi."

Lông mi Ôn Ngưng khẽ run, nếu thật sự là dấu vết của tình yêu thì tốt rồi...

*****

Không khí buổi sáng có chút lúng túng, Giang Thư không nói gì, Ôn Ngưng cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn anh.

Mấy ngày nay, Giang Thư đều đi sớm về muộn, hầu như đều ở công ty. Mỗi khi trở về thì chỉ có mấy tiếng đồng hồ, một lời vô nghĩa cũng không nói, chỉ có ban đêm thường bắt nạt Ôn Ngưng.

Đêm đó sau khi trút giận xong, anh cả đêm ra ban công hút nửa bao thuốc, lúc trở lại phòng thì Ôn Ngưng đã ngủ rồi. Anh đứng bên ghế sô pha nhỏ của cô một lúc, không kìm được mà vươn tay nhẹ nhàng nhấc chiếc chăn mỏng lên. Thân hình cô rất gầy, trên cánh tay và eo của của cô đều có dấu vết của anh để lại.

Anh khẽ cau mày nhìn cô rồi nhẹ nhàng đắp chăn lên. Anh biết chuyện ngày hôm đó cũng không thể đổ lỗi cho cô, nhưng lúc đó anh không thể kiềm chế được sự tức giận. Anh chưa bao giờ cúi đầu trước ai, vậy nên dù biết sự nóng nảy của bản thân ngày đó là không đúng thì anh cũng sẽ không xin lỗi cô. Trong cuộc đời anh, chắc chắn sẽ không nói hai từ "xin lỗi".

Anh nghĩ, vài ngày nữa khi cô cùng anh tham dự buổi đấu giá từ thiện, nếu cô thích gì thì anh sẽ mua cho cô, dù có phải bỏ ra một số tiền lớn.

Không có cô gái nào có thể cưỡng lại vật chất, mọi việc nếu có thể dùng tiền để giải quyết thì đều không là vấn đề lớn đối với anh.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ nháy mắt đã đến cuối tuần.

Buổi đấu giá từ thiện dự kiến vào sáu giờ chiều chủ nhật.

Buổi tối khi ăn cơm, Giang Thư trở về sớm. Khi thấy người đàn ông đã lâu không xuất hiện trên bàn ăn, Ôn Ngưng không khỏi nhìn thêm vài lần. Cô vừa vui mừng, vừa thận trọng bưng chén cơm đưa cho anh.

Giang Thư cũng không từ chối, nhận lấy chén cơm rồi ăn.

Sau khi ăn xong ba lần xới, anh buông đũa xuống, lấy khăn giấy lau miệng: "Tối mai cùng tôi đi dự tiệc."

Buổi tối hôm sau, Nhậm Thiên Cao đưa nhà tạo mẫu đến biệt thự Ngự Kiền Loan.

Ôn Ngưng chưa từng chứng kiến mấy trường hợp như vậy nên đành mặc kệ cho bọn họ tùy ý sắp xếp.

Dù sao Ôn Ngưng cũng là một mỹ nhân, ngày thường không chú ý trang điểm cũng đã nhận được nhiều sự chú ý. Giờ phút này, tóc cô được uốn ngắn trên vai, đai đeo xuyên qua cổ áo trễ vai, phác họa rõ đường cong tuyệt mỹ, cổ cong, nhỏ, dáng người lả lướt, chiếc eo nhỏ thon gọn một tay cũng có thể ôm hết.

Giang Thư từ trong công ty bước ra, đi thẳng đến chiếc xe Maybach màu đen. Hôm nay triệu tập cuộc họp cấp cao nên anh phải làm việc cả ngày, hiện tại có chút mệt mỏi, lên xe xoa huyệt thái dương khẽ cau mày, nhất thời không chú ý đến cô gái nhỏ đang ngồi bên cạnh.

Khi anh buông tay ra, mở mắt nhìn lên, bỗng có một ngọn lửa đột nhiên bùng cháy khiến nhiệt độ cơ thể tăng cao, cả người anh khô nóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!