Edit: Trang Trang
Beta: An Điềm
#Điềm đã thi xong rồi nha, không biết đúng trật như thế nào nhưng có cái để chém là vui lắm rồi, vậy nên đêm nay tặng mọi người chương này sớm một ngày để vui cùng ha ha....
Nhắc nhẹ: Chương này thú vị.......
Chạng vạng tối hôm qua, sau khi Giang Thư đi không bao lâu, lại phái người đem mấy xe đồ ăn khuya lên núi, nhân viên hậu cần của đoàn làm phim nhiều hơn so với diễn viên, công việc của họ so với nhóm nghệ sĩ hoàn toàn khác nhau, từ sáng đến tối phải ở phim trường bận rộn, hầu hết mọi người đã một hai tháng không xuống núi, vào thành phố, trở về nhà.
Trên núi điều kiện không tốt, mấy tháng nay mọi người chưa từng được ăn khuya nên lúc đầu còn nơm nớp lo sợ, dù sao đây cũng là đồ Giang Thư đưa đến, tất cả mọi người đều sợ nuốt không trôi, Giang Thư chỉ để lại một câu "Mọi người ăn ngon vào." sau đó tự mình đem một cái hộp giữ ấm riêng đi đến dãy phòng nhỏ.
Ý không tại lời nói, mọi người đều có nhìn ra được điều đó.
Có người cố ý bỏ lại nửa câu: "Giang tổng, ngài cứ nói sớm là ẩn dấu bảo bối trong đoàn phim chúng tôi chẳng phải xong sao, mọi người cũng có thể hỗ trợ giúp đỡ mà." Cũng sẽ không xuất hiện có người mạo danh thân phận làm ra sự cố ô long* thế này, vuốt mông ngựa suýt chút nữa lại chụp sai đối tượng.
*Sự cố ô long: Đây là câu nói mà người Trung Quốc dùng để nói đến những sự hiểu lầm không đáng có. (Nguồn: Baidu)
Giang Thư lại cười khẽ, không có chút sĩ diện nào nói: "Da mặt cô ấy mỏng, không cho tôi nói, cũng không cho theo đuổi."
Đạo diễn Lâm Khu trong lòng không khỏi có chút lo nghĩ, Giang Thư cái loại địa vị này mà làm kim chủ baba, ở trong giới giải trí hầu như ai cũng có suy nghĩ, dù là không có tình cảm đi nữa, chỉ được anh chơi đùa hai ngày thôi, dính chút hơi ngọt thôi thì nửa đời sau đảm bảo không phải lo cái ăn cái mặc rồi.
Ngày hôm qua Giang Thư đã cao ngạo ra mặt thay cô như vậy, đơn giản chính là muốn cho mọi người ở đây biết, cô chính là người phụ nữ của anh, người ngoài đừng nghĩ mà đụng vào, nếu đổi là người phụ nữ nào khác trong cái giới này chắc người đó nhờ đời trước thắp nhang cầu nguyện dữ lắm hoặc là ông bà trong mồ còn bốc khói xanh mới được như vậy, lúc này chỉ hận không thể công bố khắp thiên hạ rồi lấy tiền đi mua tất cả bản thảo tạo độ hot cho mình.
Ông ở trong cái vòng luẩn quẩn này nhiều năm như vậy, đã chứng kiến không biết bao nhiêu người có sở thích vung tiền như rác, rồi kết quả là luôn luôn có những cô gái ngốc nghếch cứ sa vào lại tưởng là mình đã tìm được tình yêu đích thực, sau khi kim chủ ba ba chơi chán rồi thì lại đau lòng đến không muốn sống, còn người ta thì dứt áo ra đi, sau đó vui vẻ đi cưng chiều đồ chơi mới.
Ôn Ngưng đã đến đoàn phim được hai tháng, ông đối với cô cũng có chút hiểu biết, đứa bé này đơn thuần nhu thuận lại không có tâm cơ, là một cô gái nhỏ biết cố gắng, cũng không giống như một số người trong cái vòng này, vì sự nghiệp mà đi đường tắt, leo lên những người có quyền có tiền.
Phản ứng ngày hôm qua của cô đối với Giang Thư ông đều nhìn thấy rõ ràng.
Ôn Ngưng đã kháng cự, cô dường như không muốn dính líu một chút gì với Giang Thư.
Người con gái như vậy không phải ông chưa từng thấy qua, trong đoàn phim Thanh Lăng Truyền cũng có một người, đó là nữ chính Lương Tri, cô cũng đã từng là một cô gái như thế, đối mặt với sự theo đuổi oanh oanh liệt liệt của chồng mình mà cô cũng không có chút phản ứng, quả thực cô ấy và Phó tổng giằng co rất nhiều năm, cũng may là cuối cùng cũng tu thành chính quả, nhưng hiện nay chuyện tình như vậy thực sự rất hiếm, cũng không phải ai cũng được giống như Lương Tri, may mắn gặp được người vừa yêu mình lại vừa là một công tử lắm tiền, đa số những người đàn ông nhiều tiền như vậy thì bên cạnh cũng không có ít bông hoa, đâu thể nào tùy tiện mà treo cổ trên một bông được.
Giang Thư là một người doanh nhân nổi tiếng, tuy rằng về phương diện tình cảm anh chưa có nhiều scandal lắm, cũng chưa nghe nói là có cô nào. Thế nhưng trong giới kinh doanh anh lại là một người ra tay tàn nhẫn, không chừa đường lui cho ai. Anh có thể là một doanh nhân thành đạt nhưng chưa chắc là một người đàn ông tốt.
Ôn Ngưng chỉ là một cô gái nhỏ chưa hiểu sự đời, cô tuổi đời còn quá nhỏ lại đơn thuần, nhưng thường là càng như vậy thì những người cáo già như Giang Thư lại càng muốn ra tay, những chiêu như giả vờ lưu manh rồi nhớ thương, dù thế nào đi nữa thì cô gái nhỏ cũng khó lòng mà chống đỡ được, về sau người ta thay lòng đổi dạ thì người chịu thiệt thòi mãi mãi chỉ có thể là cô mà thôi.
Lâm Khu nhìn theo bóng lưng Giang Thư rời đi khẽ thở dài một tiếng, sau đó ông kêu mọi người đến ăn khuya.
Đám người này không thấy Giang Thư ở đây nên cũng ăn mạnh dạn hơn, lúc này mọi người dù có ngu thế nào cũng đều hiểu rõ, hưởng lợi lớn như vậy đều nhờ Ôn Ngưng cả, chứ không phải là của Dư Tiêu Tiêu.
Ông chủ tự mình đưa cơm đến, cái đãi ngộ này không phải loại yêu ma quỷ quái nào hay là những thứ mập mờ không rõ kia có thể so sánh được.
Khi Giang Thư đến căn nhà nhỏ được sắp xếp, đúng như dự đoán là anh sẽ bị nhốt ở ngoài, nhưng anh cũng không giận, đứng ở ngoài cửa sổ mà đọc tên món ăn cho cô.
Ôn Ngưng ngủ một mạch từ trưa đến giờ, nói không đói bụng là giả, trong bụng thì kêu ục ục, Giang Thư thì lại ở bên ngoài mặt dày không chịu đi.
Sau đó anh lại nói: "Mẹ Từ biết tôi tới đây nên đã bỏ công hầm canh mấy giờ đồng hồ, tất cả đều là những món mà em thích ăn, bà nói nhờ tôi đem tới, hy vọng là em sẽ thích."
Anh nói những lời này xong thật sự làm Ôn Ngưng chống đỡ không được, lúc trước ở Ngự Kiền Loan mẹ Từ đối xử với cô rất tốt, nghĩ đến đây cô cũng không muốn bạc đãi dạ dày mình, cô gái nhỏ liền từ trên giường đi xuống, đến bên cửa sổ mở ra một khe hở nhỏ rồi duỗi một cái tay ra.
Giang Thư cố nhịn cười, đem đồ ăn giao vào tay cô, vẫn là không nhịn được, thuận tiện sờ soạng bàn tay mềm mại của cô một cái.
Ôn Ngưng: "Giang Thư!"
"Được được được, tôi không chạm vào nữa."
Cô đem hộp cơm đặt trước bàn, lúc từng tầng từng tầng một mở ra liền cảm giác có chút không thích hợp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!