Chương 21: (Vô Đề)

Editor: Nguyễn Nghi

Beta: Bơ

-------------

Vì vào mùa đi học rồi thi cử nên nhà làm sẽ không được chỉnh chu như trước nên xin mọi người thông cảm nhé. Cảm ơn mọi người ạ.

Nhiều ngày liên tiếp, tất cả đoàn phim phải quay lại cảnh Uông Uyển Uyển nhảy dù.

Kỹ năng diễn xuất của cô ta vô cùng gượng gạo, lại còn cộng thêm trí nhớ kém, lời kịch đến bên miệng rồi mà vẫn không nói lên lời.

Một số diễn viên diễn cùng cảnh với cô ta vô cùng tức giận, không khí u ám bao trùm lên đoàn làm phim.

Thảm thương nhất chính là Ôn Ngưng, cô đóng vai một tiểu cung nữ làm trung gian chuyển lời qua lại trong cung, có cảnh diễn với vị quý phi này nhiều nhất, mỗi khi Uông Uyển Uyển quên lời thoại, cô đều suýt nữa là nói hẳn lời thoại của cô ta ra.

Uông Uyển Uyển liên tục quên lời thoại, sự việc xảy ra ở phút cuối luôn là cô ta lúng túng đứng tại chỗ, há miệng không nói ra được lời nào. Việc này lặp đi lặp lại nhiều đến nỗi Ôn Ngưng thậm chí còn thuộc làu làu lời thoại của Uông Uyển Uyển, nhưng cô chỉ có thể im lặng chờ cô ta nói.

Sau một vài lần như vậy, cơn tức giận của đạo diễn lên đến đỉnh điểm, ông liên tục quăng kịch bản rồi bỏ ra ngoài hít thở.

Trong khi đó Uông Uyển Uyển lại không hề cảm thấy sợ hãi, dù sao đây cũng chỉ là một bộ phim có kinh phí thấp, sau này chưa chắc đã có sức ảnh hưởng gì, tùy tiện quay là được, bỏ nhiều tâm tư như vậy để làm gì, sau này chắc gì đã có tiền để quảng bá phim.

Lời thoại cô ta không thể nhớ được, đọc vài câu cũng không xong, đằng nào về sau vẫn có thể lồng tiếng lại, đạo diễn cần gì phải tức giận vậy chứ.

Cô ta chưa bao giờ để mình phải chịu thiệt thòi, nhiều năm ở bên cạnh kim chủ baba, có người chống đỡ, cô ta có cảm giác mình thượng đẳng hơn so với những người khác, vì vậy khi bị chỉ trích, cô ta nhịn không nổi cơn giận, muốn kéo người khác xuống nước. Nhìn xung quanh, xem ra chỉ có Ôn Ngưng là người diễn cảnh với cô ta nhiều nhất cũng là đối tượng tốt nhất để bắt nạt.

Dáng vẻ Ôn Ngưng rất xinh đẹp, mỗi lần cô ta nói chuyện phiếm với tổ kịch bản đều nghe thấy họ khen Ôn Ngưng.

Thậm chí có lần chủ tịch Vương đến đoàn làm phim xem xét, ông ta liếc mắt đưa tình với cô ta, song lại còn cười dâm dê nói: "Tính tình của em quá bướng bỉnh, nên học hỏi theo cái cô cung nữ nhỏ trong đoàn phim kia, bộ dáng nhút nhát lại xinh đẹp, nói đến cùng thì cánh đàn ông chúng tôi thích nhất chính là dáng vẻ như vậy, hôm nào có cơ hội, đem cô ấy ra ngoài cùng chơi đùa.

Với vẻ ngoài của cô ấy, nếu sau này có người chống lưng thì tương lai trong giới giải trí như diều gặp gió."

Mặc dù Uông Uyển Uyển không ngu ngốc đến mức đem tình cảm của mình đặt trên người kim chủ, nhưng bản tính con người luôn có tính chiếm hữu, cô ta không hề thích việc kim chủ lúc ở bên cô ta còn nghĩ đến người phụ nữ khác. Đôi lúc cô ta bị đạo diễn chế giễu về diễn xuất trước cả đoàn phim, trong lòng Uông Uyển Uyển luôn ghi hận, tuy cô ta không dám thể hiện ra trước mặt chủ tịch Vương, nhưng không có nghĩa là cô ta sẽ nương tay với Ôn Ngưng khi ở trên phim trường.

Sau vài lần quên thoại, đạo diễn nổi giận bỏ ra ngoài hút thuốc để bình tĩnh trở lại, trên mặt của Uông Uyển Uyển không có chút áy náy với những người xung quanh, mà bắt đầu tìm Ôn Ngưng gây chuyện: "Tôi quên lời, cô không biết nhắc sao? Cô không phải rất có năng lực sao, đọc thuộc lòng rất tốt không phải sao? "

Ôn Ngưng theo bản năng lui về phía sau một bước, nhẹ giọng nói: "Nhưng máy quay của đạo diễn đang quay, nếu tôi đã nhắc cô thì sẽ bị quay vào..."

"Đầu óc của cô làm từ cái gì vậy hả? Không đọc qua sách đúng không? Suy cho cùng cũng là dân nghiệp dư, cái gì cũng không biết mà dám ở đây diễn trò, không biết rằng những đoạn hư sẽ được biên tập cắt đi ở giai đoạn sau hay sao hả? Rốt cuộc cô đến để làm gì? Có khi ngủ cùng ai rồi mới được vào đây, đúng không?"

Lông mày Ôn Ngưng khẽ nhíu lại, cô là người nghiệp dư, cũng không có đọc nhiều sách, không biết sau này có thể chỉnh sửa những thứ này, nhưng những lời này của Uông Uyển Uyển thật sự rất khó nghe, Ôn Ngưng nghe xong không thoải mái lắm. Nhưng cô cũng biết người như vậy không dễ trêu chọc vào nên đành phải nhẹ giọng đồng ý: "Được rồi, lát nữa tôi sẽ nhắc."

Thời điểm quay lại một lần nữa, Uông Uyển Uyển thực sự không phụ sự mong đợi của mọi người một lần nữa lại quên mất lời thoại, lần này Ôn Ngưng thấp giọng nhắc nhở cô, nhưng cái đầu bằng gỗ của cô ta vẫn không nhớ được một chút nào.

Đạo diễn tức giận đánh vào không khí, hô to:"Cắt"

Uông Uyển Uyển này thật khiến ông ghét cay ghét đắng: "Người ta đóng vai cung nữ cũng thuộc làu làu lời thoại của cô. Mẹ nó, những ngày này cô có biết đã làm lãng phí bao nhiêu thời gian của mọi người rồi không! Diễn không được thì nghỉ đi!"

Uông Uyển Uyển nghe xong, ánh mắt lập tức trầm xuống, đợi đạo diễn rời đi, cô ta liếc Ôn Ngưng một cái: "Nhường cho cô thể hiện, về sau vào trong quan tài mà thể hiện."

Lúc ăn cơm vào buổi trưa, Ôn Ngưng mơ hồ cảm thấy bất an, sau khi Giang Thư đến việc chuẩn bị thức ăn trong phần cơm đã phong phú hơn, tuy nhiên, cô vốn không ăn nhiều, sau trò khôi hài buổi sáng cô lại không có hứng thú ăn.

Ngược lại, cô diễn viên nhỏ suốt ngày lẽo đẽo bên cạnh cô đang ăn hai phần nói: "Ngưng Ngưng, tay của cô vận khí thật là tốt, về sau cô giúp tôi chọn phần cơm đi, mỗi lần cô lấy đều là hộp có nhiều món ngon, mấy ngày nay tôi theo bên cạnh cô ăn cơm đến mức béo lên rồi, trái lại là cô, như thế nào lại gầy nhiều như vậy..."

Ôn Ngưng nhàn nhạt cười rồi đưa hết đồ ăn trong tay cho cô ấy, cầm lấy một túi kẹo, cẩn thận trốn ra phía sau núi giả của phim trường rồi ngồi xuống.

Khi cô trở về vào buổi chiều, Ôn Ngưng luôn cảm thấy có gì đó không đúng, dường như các nhân viên công tác và diễn viên xung quanh đều âm thầm nhìn cô.

Lần đầu tiên cô hiểu tin đồn và ác ý khủng khiếp như thế nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!