Edit & Beta: NiMi
Lúc Cố Vị quay lại phòng huấn luyện cậu mới hiểu được tại sao nhóm chat của T. ATW lại tự nhiên sôi động thế ——
Giang Tầm đã kết thúc livestream, đang ngồi chờ cậu về.
Anh xong rồi ạ? Cố Vị ngừng ở cạnh cửa.
"Ừ xong rồi, anh nói với bọn họ anh phải dành thời gian còn lại để chơi với bạn nhỏ nhà anh." Giang Tầm dựa lưng ra sau, nói với Cố Vị còn đang đứng cạnh cửa: Lại đây.
Cố Vị mới vừa rửa mặt xong, tóc và lông mi đều còn dính bọt nước, cậu sợ làm ướt thiết bị của Giang Tâm nên cố tránh xa chúng một chút, ai ngờ Giang Tầm lại xoay nửa vòng ghế, vươn tay kéo cậu qua đây.
Lập tức bọt nước trên tóc và lông mi Cố Vị cứ thế rơi trên đầu ngón tay Giang Tầm.
Mắt Cố Vị liền dính lên tay trên ngón tay Giang Tầm không rời.
Lúc trước cậu lướt weibo Giang Tầm đã không thể không chú ý đôi tay này, bây giờ nó còn ngay trước mắt cậu, thế là Cố Vị liền giơ tay chạm vào muốn lau mấy vệt nước nhỏ bám trên đó, đến khi hai ngón tay thực sự chạm nhau cậu mới phát hiện hành động này còn mang theo chút ý tứ mập mờ khác.
Cậu thấy ý cười trong mắt Giang Tầm thì vội vàng giải thích: Em chỉ…
Xoa xoa cho anh đi. Giang Tầm không vạch trần ý đồ của cậu, ngược lại còn hào phóng vươn tay,
"Cả tối không được nghỉ ngơi, tay đau quá."
Cố Vị ngẩn ra, tay nhanh hơn não, chạm vào ngón tay thon dài của Giang Tầm, nhẹ nhàng xoa xoa ấn ấn cho anh.
Còn đau không ạ?
Cố Vị thật cẩn thận hỏi.
Cậu sợ mình ấn đau tay người ta, suy cho cùng thì bàn tay này cũng tương đối đáng giá mà.
Ngoài cửa phòng huấn luyện, có ba bóng người đang ngồi xổm vây xem đội trưởng nhà mình diễn xuất lừa gạt con trai nhà lành.
"Đúng là không biết xấu hổ."
Hùng Tử tức giận,
"Đau cái qué gì, đúng là thiếu đạo đức."
"Ít ra người ta có người yêu, còn mày thì không." SK cho Hùng Tử một đá.
West thở dài thật sâu xa:
"Xong rồi, tiểu minh tinh này sớm muộn cũng sẽ bị đội trưởng chúng ta ăn sạch sẽ đến chút bột phấn cũng không thừa."
Giang Tầm nhìn lướt qua cửa, mấy tiếng sột soạt bên ngoài lập tức biến mất không còn một mảnh.
"Thời gian không còn sớm." Giang Tầm nhìn đồng hồ điện tử trên tường,
"Đi, cùng nhau ngủ thôi."
Cố Vị: …
Cậu vẫn luôn nghĩ là Giang Tầm chỉ nói đại mà thôi, không nghĩ đến việc anh tính ngủ cùng cậu thật. Cậu đi theo Giang Tầm đến ký túc xá TMW, nhìn Giang Tầm mở cửa, đẩy cậu vào, nhìn thấy anh thuận tay đóng kín cửa luôn.
Phòng không lớn, bên trong bày biện cũng rất đơn giản, ngoại trừ bàn máy tính thì chỉ có một chiếc giường.
Cố Vị do dự mở miệng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!