.
Jeon Jungkook bắt đầu sử dụng liệu trình mới của Kim Seokjin được một tháng, hiệu suất phải gọi là đáng kể, đồng thời đó cũng giúp báo cáo của Jimin được đề cử trong liên hiệp diễn giải y tế toàn cầu về tâm lý.
Dù Jeon Jungkook bị bệnh nhưng cậu vẫn là một sinh viên đại học, còn là một trường đại học danh tiếng ở Seoul, ở trường mọi người đều nghĩ cậu ngây thơ và trẻ con hơn độ tuổi chứ không ai hoài nghi cậu bị bệnh, chính xác hơn là không ai dám hoài nghi.
Đây rõ ràng là một ngôi trường giỏi, tất cả những người học ở đây đều là thiên tài, những nhân tài đất nước đều xuất thân từ ngôi trường này. Thế cho nên việc một người luôn hứng thú với những thứ nhỏ nhặt như Jungkook vẫn có người ghét bỏ. Họ cho rằng Jungkook cố tình làm thế để gây sự chú ý.
Jeon Jungkook được đích thân hiệu trưởng trường đại học quản lý chuyện học hành, tất nhiên lớp học cũng chỉ có một mình cậu, nói chính xác hơn là văn phòng hiệu trưởng. Gia đình Jeon làm vậy để đảm bảo nhân cách thứ hai kia sẽ không đi quậy tan nát ngôi trường này. Mẹ Jeon cũng đã công tác tư tưởng cho cậu nghịch ngợm kia về trường học và cậu hứa sẽ không quậy phá gì đâu.
Hôm nay Jeon Jungkook có một tiết Văn học ở trường, hôm nay Kim Taehyung đưa cậu đi học nên cậu vui lắm, sáng ra đã nháo loạn cả gia trang rộng lớn nhà họ Kim. Không biết dạo này hắn bận việc gì mà ít đi chơi với em lắm, nhưng hôm nay Kim Taehyung chở Jungkookie đi học đó nha.
Kim Taehyung cầm balo của Jungkook bước xuống lầu, mắt nhìn Jungkook chạy khắp nhà để khoe với người làm trong nhà hôm nay hắn đưa cậu đi học. Lão quản gia của nhà họ Kim hướng ánh mắt đầy sầu bi nhìn hắn, một bộ hãy cứu tôi khỏi bảo bối của cậu đi, cậu ấy đã nói câu này hơn 109 lần rồi. Hắn phì cười đi lại ôm em vào lòng, hôn lên môi xinh vài cái
"Nào"
"Taehyung ơi, chúng ta đi học thôi" Jungkook phấn khích đến hai mắt bắn ra những hình ngôi sao
"Ơ thế em không ăn sáng à?" hắn cười yêu chiều hỏi em
"Kookoo không ăn cũng được ạ" cậu chu môi nói, muốn đi học lắm rồi nha.
Hắn bế cậu đi thẳng vào phòng ăn, đặt gọn gàng xuống ghế lót nệm rồi cũng yên vị kế bên
"Chà, ăn gì đây nhỉ?"
"Em muốn ăn bánh mì bơ, bánh mì bơ kìa Taehyung ơi"
Hắn với tay lấy bánh mì đưa đến dĩa của Jungkook
"Của em đây bảo bối, ăn từ từ nhé, anh lấy nước cho em"
Jeon Jungkook dùng răng xinh gặm bánh mì, hai má phúng phính tròn đều nhét đầy bánh mì, chóp mũi ửng hồng vì miếng bơ béo ngậy. Hắn đưa ly sữa đến trước mặt em, Jungkook hai tay cầm ly sữa uống một hơi cho trôi hết bánh mì trong miệng.
"Em ăn xong rồi, mình đi học thôi"
"Được rồi, đi học thôi" hắn lắc đầu cười bất lực
Kim Taehyung tay trái dắt tay em tay phải cầm balo cho Jungkook đi ra nhà để xe, rồi sau đó đưa cậu đến trường đại học.
Chiếc xe cao cấp đậu trước cổng trường thu hút nhiều sự chú ý, học sinh trường này đến trường bằng siêu xe không ít, nhưng chiếc xe này thuộc hàng siêu khủng, không để mắt không ăn cơm ngon.
Jeon Jungkook bước xuống xe, các bạn học đều "à' một tiếng, nếu là Jeon Jungkook thì còn gì lạ nữa. Cậu đi qua chỗ hắn nheo mắt đợi, Taehyung không hiểu. Jungkook đợi mãi mà không thấy hắn xuống liền chu môi nói
"Taehyungie không đi học với em à, mau lên anh"
Kim Taehyung bật cười
"Bé con à anh tốt nghiệp lâu rồi, không đến trường nữa, nơi anh đến là tòa nhà quốc hội kìa"
Nghe thấy sự thật phũ phàng làm cậu ỉu xìu, thế mà sáng nay mừng cho dữ vào. Người ta cũng chẳng đi học với mình. Hắn xuống xe vòng tay ôm lấy eo bé con nhà hắn cười cưng chiều
"Thôi không dỗi, ngoan anh thương Kookoo, hôm nay chỉ có một tiết thôi mà, học xong anh liền đến đón em nhé"
Cậu phụng phịu chỉ tay múp míp trắng trắng lên môi
"Hôn cơ"
Kim Taehyung mỉm cười cúi đầu hôn bé nhỏ một cái, hai cái rồi ba cái. Đến khi khuôn miệng Jungkook dãn ra hắn mới thỏa lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!