Chương 69: Phiên ngoại - Tuần trăng mật (1)

Làm một đứa nhà quê không cha không mẹ nghèo túm thiếu thốn từ nhỏ, Trình Lục Lục đương nhiên chưa từng đi chơi xa. Thậm chí cô còn chẳng thể cho được Mạch Tiểu Triện cuộc sống tốt.

Lần đầu tiên được đi chơi, còn là ra nước ngoài, Trình Lục Lục thật sự có thích thú. Từ cửa kính sát đất trong phòng khách sạn nhìn ra ngoài là biển xanh trong vắt cùng bãi cát trắng phau và những rặng dừa xanh mát, khung cảnh tuyệt vời như vậy… Nếu có thể không phải xuất hiện vì tuần trăng mật thì cô sẽ còn hứng khởi mà cẩn thận tận hưởng nó.

Hiện tại cô đứng trong phòng, toàn thân câu thúc cố gắng tỏ ra hứng thú với bên ngoài chỉ vì không muốn đặt sự chú ý vào người đàn ông sau lưng.

Lại nói, bây giờ cách thời điểm tai nạn xe cộ đã qua ba tháng rồi, không chỉ cô, người đàn ông kia đều đã sinh long hoạt hổ trở lại. Lại bởi vì đè nén quá lâu, cái thân hình kia nhìn như bất cứ lúc nào cũng có bùng nổ áp lực kinh khủng. Bình thường cô đã thấy không chịu nổi, bây giờ lại còn phải ở trong cùng một không gian riêng với hắn… Lỡ có xảy ra chuyện gì, cô gọi trời không thấu, gọi đất không hay, vừa nghĩ tới thôi Trình Lục Lục đã cảm thấy cả người đều không tự nhiên chứ nói chi cô còn biết người đàn ông kia ấp ủ bao nhiêu ý đồ không trong sáng với cô.

"Lục Lục…"

"A!"

Trình Lục Lục giật bắn cả người.

"…"

Người vừa mới gọi cô, Mạch đại thiếu gia mặt kiểu hết nói nổi.

Sau đó lại thấy phấn khích kinh khủng khi nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt bối rối của Trình Lục Lục.

Rõ ràng người đồng ý đến đây với hắn, khiến hắn còn đang định dùng ba mươi sáu kế để lừa gạt cô lại không dùng được cũng bất ngờ là cô mà giờ cô lại biểu hiện như vậy đó. Này là muốn hắn trực tiếp hóa sói luôn hay gì?

Đúng vậy đấy, ai có thể tin được tuần trăng mật này do chính Trình Lục Lục đồng ý kia chứ. Phải biết rằng lần này đi chỉ có hai người họ thôi, không có Mạch Tiểu Triện. Không phải vì đứa nhỏ kia đi học nên không thể đi được, mà là ai cũng muốn cho họ có không gian riêng với nhau.

Nhưng thật ra Mạch Ngôn lại hiểu khi nhìn vào đôi mắt vẫn luôn không dám nhìn thẳng vào hắn lại không phải ngày một ngày hai của cô.

Trình Lục Lục muốn bù đắp cho hắn.

Đúng, cô vẫn luôn cho rằng mình có lỗi từ trận tai nạn kia. Hại hắn bị thương nặng còn có thể để lại di chứng khó lường cho sau này cho dù có chăm sóc kỹ, lại muốn trả ơn cho hắn vì đã bảo vệ cho cô.

Người con gái này mỗi lần dũng cảm làm cái gì đều khiến hắn không phải đánh đổ bình giấm thì là tức giận muốn chết được.

Tuần trăng mật mà hắn mong chờ dùng để xúc tiến tình cảm giữa họ lại thành quà báo đáp của cô, bảo hắn sao không giận cho được. Càng nghĩ hắn càng muốn bắt nạt cô đến phát khóc lên.

Là cô đã cho hắn cơ hội đó. Cho dù là vì cái gì hắn cũng muốn tận dụng một cách triệt để nhất.

"Trình Lục Lục, em định đứng ở đó phơi thành cá muối luôn ư?"

Hắn vừa nói vừa thả công việc xếp đồ vào tủ trong tay xuống, bước thẳng về phía cô.

Trước khi Trình Lục Lục kịp phản ứng đã đem cô giam cầm giữa mình và cửa kính, nhìn cô kinh sợ như con thỏ rụt người hoảng hốt nhìn mình, dục vọng trong người hắn sôi trào.

Cô gái chết tiệt này!

Rốt cuộc cô có biết cử chỉ của mình chọc người cỡ nào không???

Lúc nào cũng gợi lên tâm lý biến thái của hắn.

"Em em…"

Trình Lục Lục mím môi lắp bắp một hồi vẫn không nói được một câu hoàn chỉnh. Tròng mắt đưa loạn tràn ngập sự bối rối, cố tình đuôi mắt lại ửng đỏ đầy e thẹn. Cái màu sắc khiến dục vọng con người ta sôi trào kia…

Mạch Ngôn mém chút là hóa sói tại chỗ.

Thật ra hắn vẫn biết, bất kể là cô vì áy nấy mới không ngừng thỏa hiệp với mình, mở lòng với hắn, lúc nào cũng cố gắng chịu đựng những trò đùa nửa đùa nửa thật của hắn thì đó vẫn là một dấu hiệu cho thấy cô dần dần tiếp nhận hắn, sinh ra tình cảm với hắn. Hắn không sợ cô không yêu hắn. Về lâu về dài, khi dần quen thuộc rồi, cô sẽ yêu hắn thôi. Hay hơn thế nữa, thay vì yêu mới thể hiện ra, cô sẽ xem đó là chuyện đương nhiên.

Làm chuyện gì cũng tự nhiên, cho dù là rụt rè xấu hổ nhưng lại không hề từ chối.

Làm một thằng đàn ông thông minh, hắn biết bản thân cần phải lợi dụng nội tâm đơn thuần đến ngốc nghếch của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!