Chương 50: (Vô Đề)

Sau khi nghe Đồ Nhĩ Tư phân tích, cuối cùng Du Lệ cũng không còn lo lắng nữa, quay đầu nhìn lại thì thấy Chử Hiệt đang cầm quyển sách nhỏ giới thiệu tóm tắt về thành phố trong khách sạn kia xem cực kỳ nghiêm túc.

Cô bất giác thấy tò mò, thò đầu lại gần xem một cái, thấy mặt chữ mình xem chẳng hiểu!

Không cần hỏi cũng biết đây dĩ nhiên là chữ của Ma tộc rồi.

"Anh xem hiểu à?" Du Lệ hỏi.

Chử Hiệt ngẩng đầu nhìn cô, cặp mắt xanh băng đó như ẩn chứ thứ gì đó, nhìn kỹ thì lại không có nữa.

Thấy anh bình tĩnh đáp, "Xem không hiểu"

Du Lệ, "…." Xem không hiểu mà anh lại xem nghiêm túc đến vậy à?

Cả Đồ Nhĩ Tư cũng không kìm được kinh ngạc, vừa rồi nhìn tư thế của anh họ đều cho là anh xem hiểu hết.

Đồ Nhĩ Tư vẫn luôn nghi ngờ thân phận của Chử Hiệt, cứ cảm giác như anh không phải là con người đơn gian, tuy hiện giờ biểu hiện của anh thể hiện hết ra ngoài, vô cùng giống con người. Đặc biệt là anh có lực sát thương cực mạnh với Ma tộc khiến anh ta nghi ngờ, tiếc là cho tới bây giờ cũng chưa tìm ra chứng cớ gì chứng minh anh không phải là con người.

Chử Hiệt đưa quyển sách nhỏ cho Đồ Nhĩ Tư, bảo, "Anh đọc cho chúng tôi nghe đi"

Theo lời người phục vụ khách sạn nói, quyển sách nhỏ này không những giới thiệu cho họ biết thành phố họ đặt chân này – thành Kobe, đồng thời cũng có ít tin tức quan trọng liên quan đến thành Kobe, muốn tìm hiểu tình hình thành phố, xem nó là nhanh nhất.

Sauk hi Đồ Nhĩ Tư nhận lấy, vừa nhìn thấy tờ Chử Hiệt giở tới, trên đó có hình ảnh và chữ, trong hình vẽ một ma thú, nhưng phần vẽ ma thú này quá trừu tượng, thân thể to béo tròn vo, hợp với bốn cái que diêm chân, một cái đuổi dựng thẳng lên như gậy bóng chày, nhìn ảnh thì thật đúng chẳng nhìn ra là thứ gì.

Nhưng bên dưới lại có chữ giải thích rõ, nghe bảo đây là một loại ma thú cao cấp, có tên gọi là ma bay, chỉ có ở vùng Egani hoang dã, xuất quỷ nhập thần, trời sinh có tính giảo hoạt hung tàn, rất khó bắt giữ. Gần đây thành chủ thành Kobe có treo giải thưởng, muốn sắm một con ma bay, chỉ cần ai có thể bắt được ma bay, thành chủ sẽ thực hiện ba nguyện vọng của người đó.

Thành chủ thành kobe đã hứa, có nhiều ma tộc bình thường đến nói khó mà gặp, khiến cả Ma tộc Egani đều điên cuồng, có nhiều Ma tộc đã vọt tới vùng hoang dã đi tìm Ma bay.

Tiếc là cho tới tận bây giờ chẳng có ai bắt được Ma bay, thậm chí một sợi long ma bay cũng còn chưa thấy nữa.

Du Lệ nhìn hình ảnh trên đó, bảo, "Nếu bộ dạng ma bay thế này…. Thật quá xấu đi"

Đã từng trải nghiệm qua công nghệ cao và nghệ thuật của xã hội loài người, Đồ Nhĩ Tư cũng chỉ yếu ớt giải thích một câu, "Hết cách rồi, tế bào nghệ thuật của Ma tộc chẳng tốt mấy, lại không có máy ảnh để chụp, chỉ đành vẽ thành vậy đã không tồi rồi"

Du Lệ chỉ đành e hèm…

Từ trên quyển sách nhỏ này, nhóm Du Lệ cũng hiểu tương đối về tình hình thành Kobe chút, trước mắt xem ra thành phố này vẫn còn phồn hoa khác xa thành Malley, quả thật chính là độ thị loại 1 và nền kinh tế khác xa bộ lạc nguyên thủy rất nhiều.

Khoảng cách giữa hai thành phố cách nhau không xa, vì sao thành Malley lại loạn như thế nhỉ?

Đồ Nhĩ Tư sau khi xem xong quyển sách nhỏ, nói với Chử Hiệt, "Chử Tiên sinh, mấy ngày nữa tôi sẽ nhanh chóng tìm kiếm tung tích màn sương đen, ngài có thể đợi tin của tôi"

Chử Hiệt liếc anh ta một cái, lạnh nhạt ừ một câu.

Đồ Nhĩ Tư nhanh chóng rời khỏi khách sạn, ra ngoài tim hiểu tin tức, cũng tiện đi kiếm tiền, cuối cùng lúc tìm hiểu được tin thì cũng cần tiền.

Khách sạn họ ở cũng khá tốn kém, nhưng cũng không đến mức lo quá, Ma tộc cao cấp đêm qua xông vào phòng họ đã giúp chi trả một phần, đợi sau khi họ rời đi, gã sẽ tới thanh quyết toán mọi thứ.

Sauk hi Đồ Nhĩ Tư rời đi, Marisa ở phòng bên chạy tới tìm Du Lệ. Đầu tiên là cô ta nhìn Chử Hiệt một cái, thấy anh đang ngồi trên chiếc ghế tinh xảo gần cửa sổ, trong tay cầm một quyển sách bìa màu đen, nửa bên mặt tuấn tú, chung quanh có vách đá và màn màu đen càng khiến cho anh thêm thần bí, yên tĩnh, trầm ổn, cứ như một bức vẽ khéo léo phong cách, rất thu hút người xem.

Marisa cẩn thận tiến tới trước mặt Du lệ, hỏi, "Anita, Đồ Nhĩ Tư đi đâu rồi?"

"Anh ấy đi tìm hiểu tin tức, tìm cách để trở về"

"Thật ư?" Marisa vui vẻ nói, "Chúng ta có thể trở về thật sao?"

"Có lẽ vậy, yên tâm đi"

Nghe thấy Du lệ bảo đảm, tâm tình Marisa trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều, nụ cười nở trên môi, ánh mắt nhìn Du Lệ tự dưng trở nên ỷ lại, "Anita, chẳng mấy khi chúng ta tới chỗ người ngoài hành tinh, hay chúng ta ra ngoài đi thăm quan đi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!