Đúng lúc Đồ Nhĩ Tư run như cầy sấy, cứ tưởng mình lại chọc cho vị lão đại này tức giận, điện thoại Du Lệ vang lên.
Cô nhìn trên mặt điện thoại, thần sắc hơi cổ quái, nhưng vẫn nhận, đầu bên kia truyền tới tiếng của Luda, "Anita, Chử tiên sinh có ở đó không? Đêm nay anh ấy vẫn đi lầu bốn chứ?"
Tuy không phát ra loa ngoài, nhưng thính lực Ma tộc không giống bình thường, trước tiên Đồ Nhĩ Tư nghe ra tiếng người qua điện thoại đó là cha xứ đáng ghét, trên mặt lộ ra sắc mặt chán ghét, không kìm được lại liếc nhìn vẻ mặt lạnh tanh của người đàn ông kia.
Du Lệ quay đầu nhìn Chử Hiệt, "Luda hỏi anh, đêm nay anh có đi lầu bốn không?"
Chử Hiệt lấy khăn giấy lau tay bảo, "Đi"
Du Lệ nói ý của anh cho Luda một tiếng, rồi gác máy, sau đó nhìn về phía Đồ Nhĩ Tư.
Đồ Nhĩ Tư là một con ma vô cùng thấu hiểu lòng người, thấy cô nhìn qua, đã rõ ý cô, vội nói ngay, "Các ngài yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện ở đây cho đại nhân Tắc Long biết đâu ạ"
Tuy anh ta không chủ động nói, nhưng cũng không lừa được đại nhân Tắc Long, rốt cuộc tai mắt đại nhân Tắc Long không chỉ mình anh ta, Đồ Nhĩ Tư là một người khéo léo, không dám làm hỏng chuyện, lại không muốn đắc tội hai bên, cần thiết thì lựa chọn một bên là tốt nhất.
Nghĩ cũng biết, Ma tộc và quỷ hút máu cùng làm ra chuyện này, tất không dễ từ bỏ. Nhưng yểm ma lầu bốn đã khiến Giáo Đình để ý tới, Ma tộc cũng không dám quang minh chính đại đối kháng với Giáo Đình, chỉ gia tăng thời gian nuôi yểm ma lên, nếu chuyện ở đây bị hủy trong tay một con người, đại nhân Tắc Long sẽ không dễ bỏ qua, thậm chí còn tức giận nữa.
Đồ Nhĩ Tư nghĩ, nếu đại nhân Tắc Long tức giận, sẽ phái một Ma tộc khác tới đây giết Chử Hiệt…
Anh ta run lẩy bẩy, quyết định trong thời gian này phải bảo toàn bản thân, không nên xuất hiện trước mặt đại nhân Tắc Long, tránh nhiệm vụ lần này rơi xuống người anh ta.
May thay, Chử Hiệt là người chỉ cần không chọc tới anh, anh đều đối xử lạnh nhạt, cứ như chẳng có thứ gì trên đời này khiến anh động lòng, nên không thèm để ý đến tâm tư của anh ta, cũng không có ý tìm tòi nghiên cứu.
Du Lệ tò mò hỏi, "Anh không sợ vị đại nhân Tắc Long kia trách tội sao?"
Đồ Nhĩ Tư cười khổ, trên mặt lại đầy chính nghĩa, "Muốn trách tội cũng đành chịu. Chử tiên sinh yên tâm, có tôi ở đây, sẽ không có ma vật nào khác tới làm phiền các ngài đâu"
Chử Hiệt nhìn anh ta một cái, không bày tỏ ý kiến gì. Mãi cho đến khi cả hai ra khỏi cửa, trong lòng Đồ Nhĩ Tư vẫn thấp thỏm bất an.
Lúc lên tới lầu bốn, Du Lệ phát hiện ra quỷ hút máu Alger không có ở đó, chỉ có ba nhân viên thần chức đang cẩn thận canh ở chỗ này, là chức trách nhiệm vụ khiến cô rất cảm động.
Lúc Chử Hiệt đi hủy tranh, Yuna oán giận với Du Lệ, "Alger cảm thấy mình mấy ngày nay làm không công cho chúng tôi nên đêm nay mặc kệ Luda lừa thế nào anh ta cũng không chịu tới, trừ phi trả tiền công cho anh ta nữa"
Du Lệ:….. Cô cũng không muốn lẫn lộn linh tinh những chuyện này.
Yuna chỉ là oán giận chút, không có ý nhiều lắm, hỏi ngay, "Đêm nay sao hai người tới muộn thế?"
Du Lệ cười tủm tỉm đáp, "Có chút chuyện"
Yuna nhìn mặt đoán ý, cười hỏi, "Anita gặp được chuyện tốt gì à?"
Bạn trai dùng tiền làm thêm mua quà cho mình, không cần thiết phải nói chuyện với người khác, Du Lệ chỉ cười, không nói.
Yuna thấy thế cũng biết điều không hỏi nữa, mà nói, "Nghe bảo lúc chạng vạng, Chử tiên sinh bắt được một Ma tộc cao cấp có gan hủy quà của Chử tiên sinh" Nói đến đây cô nàng lại nghĩ, bản thân mình nói quả nhiên là hữu dụng, chỉ cần Chử Hiệt cần tiền, sau này vẫn có cơ hội hợp tác với anh sao?
Sau này có cơ hội, nói nhiều với anh một ít, nhất định phải kéo anh ấy lên thuyền Giáo Đình mới được.
Du Lệ kinh ngạc nhìn cô nàng, không ngờ chuyện này người Giáo Đình cũng biết. Nhưng nghĩ lại thấy bản lĩnh người Giáo Đình cũng không tệ, chuyện này xảy ra ở trang viên, họ biết chuyện này cũng bình thường, nếu biết rồi, cô cũng không cần lo gì nữa.
Ngẫm nghĩ, Du Lệ quyết định đem ít chuyện moi từ chỗ Đồ Nhĩ Tư ra nói với họ. So sánh giữa Ma tộc và con người, cô vẫn thấy tin tưởng Giáo Đình hơn.
"Đại nhân Tắc Long á?"
Ba nhân viên thần chức đầu tiên là chấn động, giật mình, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ.
Du Lệ nghiêng đầu, "Nghe bảo là quý tộc trong Ma tộc cao cấp, các anh biết à?"
Hai người trẻ Luda và Yuna lắc đầu, chỉ có thần sắc Owen thì nặng nề, "Đã từng nghe qua tên ông ta, nghe bảo ông ta là một kẻ chủ nghĩa cực kỳ phản cảm với con người, chỉ cho rằng con người là thức ăn của Ma tộc, chẳng coi con người ra gì hết"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!