Nghe anh nói, trái tim Du Lệ đột nhiên lại đập như trống trận, không an phận cứ đập mãi đập mãi.
Mặc dù bóng tối lúc nào cũng ẩn giấu những thứ vô tri kinh khủng, nhưng cùng là một loại màu sắc tự vệ, có thể khiến cho con người ta tạm thời quên đi nỗi xấu hổ, thản nhiên thể hiện bản thân mình thật nhất ra.
Không nhìn thấy mặt anh, rốt cuộc cô cũng hỏi một câu trong lòng ra, "Thật sao?"
Anh ừm một câu, cọ nhẹ cằm lên đỉnh đầu cô. Du Lệ không kìm được hỏi tiếp, "Vì sao anh lại thích em?"
Chử Hiệt trầm mặc một lúc, ngay lúc cô cho là anh giữ im lặng như cũ, thì đã nghe anh nói đầy thành thật, "Em để cho anh ngủ một chỗ cùng em, anh đồng ý để em theo đuổi"
Du Lệ, "…."
Du Lệ như nằm mộng tận nửa ngày, rồi cô dùng năng lực không kém phân tích tính logic kém cỏi của anh để hiểu ra.
Theo lý giải logic của Chử tiên sinh, cô giữ anh lại, cũng cho phép anh ngủ cùng một giường = cô thích anh = cô chủ động theo đuổi anh -> anh cũng có cảm tình với cô, thế là đồng ý cho cô theo đuổi anh = cả hai liền trở thành một đôi.
Chính là đơn giản như vậy.
Du Lệ có chút không biết làm sao, logic của Chử tiên sinh thật ra không có vấn đề, mà sao lại cứ cảm thấy quái ở chỗ nào thế nhỉ?
Điều này…. Có tính là quá đơn thuần không đây?
Anh thấy, anh thích cô, vì thế mới đồng ý ngủ một giường cùng cô. Còn cô giữ anh lại, nói rõ là cô có ý với anh, thế là anh liền ở lại.
"Chuyện này, thực ra lúc ấy em chỉ sợ hãi quỷ hút máu nửa đêm lẩn vào phòng thôi, một mình em không thể đối phó nổi, mới giữ anh ở lại, anh không phải hộ vệ của em sao?" Du Lệ lại giải thích lần nữa, nói rõ cho anh biết, thỉnh thoảng cũng có thể "tùy cơ ứng biến", đừng so đo quá nhiều mà.
"Hiện giờ anh biết rồi" Anh đáp, tiếp đó lại chậm rãi bổ sung, "Nhưng mà, nếu như không thích, thì không thể ngủ chung một giường được"
Sao cái logic của Chử tiên sinh này hoàn toàn chẳng có bệnh gì hết vậy, nếu không thích, sao anh có thể đồng ý ngủ cùng giường với phụ nữ, còn để mặc cô ôm lấy mình không buông chứ? Huống chi cô với anh mà nói, có dụ hoặc quá lớn, ở gần cô càng thêm nguy hiểm. Nhưng anh có thể hoàn toàn nhịn được.
Nghe nói thế, mặt Du Lệ lại không kìm được bốc nóng lên, đầu cọ đi cọ lại trên cổ anh, chạm đến khí tức trên người anh.
Trong nội tâm cô lại trào lên xấu hổ, mà ngoài miệng thì nói sao cũng không nên lời.
Mặc dù nhìn thấy bạn tốt Giang Úc Linh sau khi kết hôn, tình cảm vợ chồng rất tốt, hai người thường xuyên ngược cô bạn độc thân là cô đây, khiến cô chỉ muốn tìm một nam nhân ưu tú ân ái về. Nhưng cô đã lớn như vầy, cũng chưa gặp được người nào khiến cô rung động đặt hết tình cảm vào đó, cho tới tận bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới gặp được một người cô thích thực sự.
Coi như là tìm được đi, song cô lại hơi ngượng, chẳng cách nào nói ra bí mật trong lòng được.
Ngay lúc cô cố gắng biểu đạt, lại nghe thấy người đàn ông trong tối nói, "Anh sẽ chỉ cùng vợ anh ngủ chung một giường thôi, nếu em không thích, vậy anh sẽ về"
Nói xong, anh buông cô ra. Du Lệ vô thức kéo lấy y phục của anh, mắt nhìn anh chằm chằm.
Hắc ám trong phòng, cô nhìn không rõ mặt mũi của anh, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng dáng anh, không rõ nét mặt bây giờ của anh là gì.
"Đừng, đừng đi mà" Cô nói hơi lắp bắp, "Em, thật ra em cũng rất thích anh, chỉ là…. chỉ là…."
"Là gì?" Anh mặc cô nắm lấy y phục của mình, đôi mắt xanh băng sáng rực lên nhìn cô. Bóng tối chẳng ảnh hưởng gì đến anh, để anh có thể nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của cô, cùng nỗi xấu hổ trên mặt.
"Chỉ là…. chúng ta mới quen thời gian rất ngắn đó sao?" Trong lòng Du Lệ tính toán, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ mới có hai tháng thôi. Hai tháng đã kết giao, trong nội tâm cô thấy không nỡ.
Chử Hiệt lại trầm mặc lần nữa, trầm mặc rồi lại nói ra, "Cũng không phải là hai tháng đâu"
"Hả?"
"Hai tháng linh tám ngày" Anh nói tiếp, "Chúng ta đã quen nhau ở ngay tại ngõ hẻm Thanh Xuyên đó"
Du Lệ bị anh quệt thêm lên mặt càng đỏ hơn, thì đó cũng chỉ là hai tháng thôi mà, có gì khác nhau đâu chứ.
Qua kiểu nói này của anh, cô mới nhớ tới lúc gặp anh, cảnh anh kéo cô từ trong đám sương đen ra, bất giác hỏi, "Sao lúc đó anh lại ở hẻm Thanh Xuyên thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!