Chương 33: (Vô Đề)

Sáng hôm sau lúc Du Lệ tỉnh lại tinh thần hơi uể oải suy sụp. Trợ lý Trịnh thấy dưới mắt cô thâm quầng, vội vàng tìm trứng gà luộc về thoa cho cô, lo lắng hỏi, "Chị Du à, tối qua chị ngủ không ngon à? Có phải lại xảy ra chuyện gì rồi không ạ?"

Nói tới, lúc trước vẫn chưa tìm ra kẻ xấu lẩn vào trong phòng Du Lệ, sau đó do có Chử Hiệt vào ở, nên chuyện này coi như không giải quyết được gì. Song bất kể nói thế nào, nghĩ đến chuyện trong thành bảo còn ẩn nấp một kẻ xấu ngấp nghé vẻ xinh đẹp của Du Lệ, đêm nào cũng có thể lẩn vào, trợ lý Trịnh vẫn rất lo.

Vì thế, hành vi Chử Hiệt và Du Lệ cùng ở trong một phòng, cô nàng cũng ngầm cho phép, đây là đoàn làm phim, lại chẳng phải mèo mỡ gì, chỉ cần không lộ ra ngoài, không cho giới bên ngoài biết là tốt rồi.

"Không có chuyện gì đâu, chỉ là chị bị ác mộng thôi"

Trợ lý Trịnh thấy mặt mày tiều tụy của cô, nói, "Vậy giấc mộng của chị đúng thật là ác mộng rồi"

Du Lệ nói hàm hồ một câu, ngửa mặt lên để cô nàng thoa giúp, trong đầu lại nhớ tới giấc mộng ma vật bị xé nát hôm qua, cùng người "đàn ông" trong mộng, với giấc mộng này, bắt đầy nảy sinh nghi ngờ.

Hóa ra cảnh trong mộng cũng không phải thật an toàn. Rửa mặt, ăn sáng xong, Du Lệ ra khỏi cửa.

Mưa vẫn chưa ngừng, nhưng mưa hôm nay nhỏ hơn hôm qua nhiều, nhìn tình hình này, chắc tới trưa thì sẽ ngừng.

Do trời mưa, hôm nay đoàn làm phim vẫn không quay như cũ, các diễn viên đoàn làm phim không phải ngồi đợi ngủ nướng trong phòng thì cũng ngồi tán gẫu uống rượu trong đại sảnh, hoặc tìm cách giải trí trong lâu đài.

Lúc Du Lệ đến, không thấy nhóm Luda đâu, cả Marisa cũng không thấy, chắc vẫn còn trên giường, hiện trường chỉ có một ít diễn viên và nhân viên công tác. Cô muốn biết tình hình hôm qua nhóm Luda lên lầu bốn ra sao, nên bảo tiên sinh hộ vệ đến ngồi một chỗ trên sofa trong đại sảnh.

Thấy cô tới, đám diễn viên chính đang trêu đùa nhau không hẹn mà cùng yên lặng. Du Lệ cũng không để ý đến họ, nhìn chút, phát hiện ra có một hầu gái đang quét vệ sinh trong đại sảnh.

Do trời mưa, không có mặt trời, quỷ hút máu khó mà đi ra hoạt động được.

Du Lệ đâu thấy được bộ dáng của hầu gái quét dọn vệ sinh kia, không để ý, dùng ánh mắt sáng rực cứ ngắm liếc mình không ngừng, nên vẫy tay gọi cô ta tới bảo, "Phiền cô pha cho tôi một ấm trà sữa, tiện làm mấy món điểm tâm ngọt tới đây"

Mọi người thấy hành động của cô, bất giác bĩu môi, thầm nghĩ, người hầu trong lâu đài cũng không phải trợ lý của cô ta, cứ thích gọi bừa là được sao? Mấy ngày nay, người trong đoàn phim cũng hiểu rõ những người hầu này cao ngạo thế nào, trừ làm hết phận sự mình ra, thì sẽ không tiếp xúc bừa với người ngoài.

Thanh niên trong đoàn làm phim cũng nhiều, người trẻ tuổi thì đều khá mơ mộng, thấy người hầu nam hay nữ trong lâu đài đều trông rất xinh đẹp, cũng muốn phát sinh quan hệ từ xa tới thân mật trong lúc quay phim.

Tiếc là những người hầu này ai ai cũng kiêu ngạo và cự tuyệt, sau khi cự tuyệt còn chê dung mạo bọn họ không được đẹp – mắt quỷ hút máu cũng rất cao, mà lấy Du Lệ là vật tham chiếu, người trong đoàn phim không ai có vóc dáng xinh đẹp như cô, đến cả máu cũng không tinh khiết và thơm ngon như cô.

Đã có thứ tốt nhất ở đây rồi, sao còn thấy những tàn phẩm này chứ? Dù là quỷ hút máu cấp thấp cũng theo đuổi.

Điều này khiến những người trẻ tuổi vô cùng tức giận nhưng hết cách rồi.

Lúc này thấy Du Lệ không coi mình là người ngoài, tự dưng sai khiến người hầu lâu đài làm việc, ai cũng mong được giễu cợt cô.

Nào ngờ hầu gái kia khi nghe cô nói xong, không những không vênh mặt lên, mà ngược lại còn lộ ra nụ cười ân cần ngọt ngào, nói nhẹ nhàng, "Tiểu thư Anita, xin chờ một chút, tôi sẽ bảo đầu bếp lâu đài làm. Đúng rồi, ngoài trà sữa và món điểm tâm ngọt còn cần gì nữa không ạ?"

Du Lệ nhìn người hộ vệ bên cạnh chút, cười bảo, "Các cô xem cái gì cũng được, làm nhiều chút, chúng tôi có thể ăn được hết"

Người hầu gái vô cùng vui sướng đồng ý luôn, rồi nhanh chóng đi ngay, cứ như sợ đi chậm thì sẽ làm trà của cô muộn vậy.

Những người khác thấy cảnh đó như nằm mơ, hoài nghi hầu gái lâu đài có phải đã đổi tính rồi không, sao lại ân cần với cô ấy như thế.

Càng như nằm mơ hơn chính là một lúc sau, thấy hai người hầu gái tranh nhau lại gần, đưa một bình trà sữa vừa nấu xong, mùi trà sữa thơm lừng ngập tràn trong không khí, chỉ ngửi mùi hương đó thôi cũng biết mùi trà sữa này thơm ngon vô cùng, ngửi thì đã biết là không phải đầu bếp đoàn làm phim mời nấu.

Dù Du Lệ cũng không thích ứng lắm với sự nhiệt tình của quỷ hút máu – đều thích hút máu cô sao, sao có thể nhiệt tình đến vậy chứ? Nhưng rất hài lòng với tốc độ của họ. Cô lúc nào cũng lo lắng nghĩ tới cạnh mình có kẻ thích hút máu mình, bơi vậy cô liền không khách sáo với họ nữa, dù sao những quỷ hút máu này cũng vui vẻ.

Đủ loại bánh gato, bích quy to nhỏ nhanh chóng được mang ra, Du Lệ đẩy miếng bánh gato tinh xảo tới trước mặt Chử Hiệt, nói với anh, "Anh nếm thử xem"

Chử Hiệt cũng không khách sáo, nhận lấy bắt đầu ăn. Người chung quanh trợn mắt nhìn họ chằm chằm, phát hiện ra cái vị diễn viên Đông phương này rõ ràng chẳng mời họ cùng ăn, cũng không hiểu là do cô không biết xử sự, hay ỷ lại nhóm Luda không coi cô là người bình thường nên chẳng coi ai ra gì cả.

Tóm lại, thấy Chử Hiệt ăn ngon lành đến vậy, đám người đó thực sự vừa muốn ăn lại vừa ghen ghét, không xấu hổ đã tiến tới.

Du Lệ chẳng thèm để ý đến họ, nếu bình thường cô dĩ nhiên cũng muốn tạo quan hệ tốt với người đoàn làm phim, cũng không keo kiệt trong chuyện ăn uống. Nhưng giờ có Chử Hiệt, những thứ này chẳng đủ cho anh ăn, nào dám mang chút khẩu phần của Chử Hiệt hào phóng cho họ chứ?

Thế là cô giả vờ như không thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!