Trên thế giới này tồn tại rất nhiều "thứ" mà có nhiều người không nhìn thấy.
Là một người thường vai không thể gánh, tay không thể nắm, văn không thể an bang, võ không thể định quốc, Du Lệ cũng từng là kẻ tin tưởng vào chủ nghĩa khoa học duy vật, tin trên thế giới có những thứ hiện tượng thần quái, chỉ là không cách nào dùng trình độ khoa học hiện giờ để giải thích ra mà thôi.
Đây vẫn là một thế giới phi khoa học. Mãi cho đến khi…. cô gặp được kẻ phi nhân loại đầu tiên, thế giới quan bắt đầu đổ vỡ, tam quan đạt được thăng hoa.
**
Sương mù dày đặc ngập tràn, xòe ngón tay không thấy đâu cả. Du Lệ ôm cánh tay, mất kiên nhẫn điểm mũi chân, ánh mắt bình tĩnh nhìn tận sâu bên trong sương mù dày đặc.
Cô biết mình đang nằm mơ, giấc mơ này đã mấy năm rồi, cảnh thế giới trong mơ từ lúc mới bắt đầu thì mông lung dần dần trở nên rõ hơn, để cô ý thức được rõ, bản thân đang ở trong cảnh mơ.
Nhưng bất kể cô cố sức như thế nào cũng không ra nổi cái thế giới bị sương mù bao phủ trong mơ này.
"Nè, anh ở đâu?" Cô gọi với vào sâu trong sương mù.
Sương mù vẫn bình thản như thế, phảng phất như chẳng có một ai.
Tiếp đó cô lại gọi mấy tiếng, mãi cho đến lúc sương mù kích động lên, một bóng người dần hình thành trong sương mù, biến thành một bóng người đàn ông.
Du Lệ ngẩng đầu nhìn, vẫn không nhìn rõ khuôn mặt của đối phương.
Dường như có lực lượng nào đó che kín khuôn mặt anh ta ở trong sương mù dày, bất kể cô cố gắng tới mức nào cũng không thấy rõ vóc dáng của đối phương, chỉ có thể phán đoán ra từ thân hình của anh ta, đây là một người đàn ông.
Đến mức vì sao trong mộng của mình có một người đàn ông cô cũng từ bỏ đi tìm hiểu.
Tóm lại cô sẽ không giống như người bạn thân Giang Úc Linh, bản thân trời sinh ra cái gì mà khiến đàn ông khao khát khó kìm lại thế? Cô vẫn là một cô gái trong sáng, trinh tiết đây này.
"Nè, hôm nay tôi lại gặp những ma vật đó đó, lần này số lượng rất nhiều, hơn nữa lực lượng chúng như biến mạnh hơn, tôi chẳng cách nào tránh nổi, may mà có một anh rất đẹp trai đi qua giúp tôi, nếu không tôi lại gặp vận rủi rồi…"
Cô lẩm bẩm một mình chuyện hôm nay gặp phải màn sương mù, tiếc là người đối diện cứ trầm mặc.
Trước đây cô cũng suy đoán tới, không rõ có phải họ chẳng cách nào giao lưu được với nhau trong mơ không nữa, hay là do anh ta không muốn mở lời, bất kể cô có cố gắng tới mức nào, thì cũng không thấy rõ mặt người đó.
Giao lưu một mình chẳng thú vị tý nào, thấy anh ta trước sau như một chẳng nói một câu, Du Lệ lại chép miệng bảo, "Nếu anh không muốn nói chuyện với tôi thì sao tối nào cũng tiến vào trong mộng của tôi thế hả?"
Thấy đối phương vẫn đứng im, cô cũng hờ hững, vào lúc cô định xoay người rời đi, đột nhiên trong sương mù thò ra một cái tay, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Tay đó rất lạnh, cô tự dưng run lập cập, theo bản năng định rụt lại, lại bị đối phương nắm chặt không bỏ.
Du Lệ hoài nghi người đàn ông trong mơ không phải là con người thực sự. Nếu là con người, vì sao đêm nào cũng đều tiến vào trong mộng của cô chứ?
Lúc người đang nằm mơ, có thể ý thức được mình đang mơ sao? Ít nhất cô đã nhanh ý thức được điều này, đây là cảnh trong mơ, hơn nữa sau khi tỉnh lại vẫn còn nhớ rõ chuyện trong mơ.
Từ mấy năm trước, cô đã bắt đầu gặp người đàn ông trong mơ này rồi, sinh hoạt hiện thực cũng thay đổi quá lớn, tự dưng có thể nhìn thấy một số ít loại tồn tại không phải người mà người bình thường không cách nào nhìn thấy nổi, ban đầu thì sợ hãi rồi tập mãi cũng thành quen.
Vốn định bỏ mặc, cứ coi như không thấy là ổn, mãi cho đến khi những đồ vật không phải người đó bắt đầu tiếp xúc với cô.
"Dì An bảo sẽ giúp tôi tìm một bảo vệ" Du Lệ nói tiếp, "Mấy thứ đó càng ngày càng lợi hại, một người phàm như tôi không thể đối phó nổi, nghe bảo có một số ít người tài ba dị sỹ có thể đuổi quỷ trừ ma, đến lúc đó sẽ mời một người tài ba dị sỹ đi theo 24/24 giờ, hẳn là sẽ không sao…"
Cô vừa nói vừa nhìn gương mặt người đàn ông trong sương mù chằm chằm, thầm nghĩ không rõ An Như mời bảo vệ tới có thể xua đuổi cái "Người" trong mộng kia đi không nữa, đến lúc đó cô cũng không cần phải ngày nào cũng bị kéo vào cảnh trong mơ, đỡ phiền não hơn.
Cuối cùng trong mơ vẫn kết thúc là cô ngủ say sưa trong đó.
Trước khi chìm vào giấc ngủ say trong mơ, Du Lệ cảm giác được người đàn ông trong mơ ôm cô vào lòng, có thứ gì đó lành lạnh mềm mềm áp nhẹ lên trán cô.
**
Sáng hôm sau, lúc bị trợ lý đánh thức, Du Lệ vỗ vỗ trán, lảo đảo đi vào trong buồng vệ sinh rửa mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!