Chương 25: (Vô Đề)

Luda đầu tiên là mờ mịt nhìn Chử Hiệt chút, rồi mới cất tiếng chào gọi thân thiện với Du Lệ, "Anita, xin chào buổi trưa, nghỉ ngơi tốt chứ/"

Du Lệ khẽ gật đầu với anh ta, nói khách sáo, "Rất tốt"

Luda bảo người ta mang tới một chiếc ghế dựa, ngồi xuống cạnh Du Lệ, có vẻ muốn nói chuyện với cô.

Hành động của Luda khiến người trong đoàn làm phim khó hiểu, nhưng cũng nhìn ra được anh ta có thiện ý với nữ minh tinh Đông Phương này. Là một thế hệ diễn viễn trẻ có thực lực của Hollywood, sự nổi tiếng của Luda không tầm thường, nếu được anh ta dìu dắt giúp đỡ, với diễn viên Đông Phương sau này mà nói rất có lợi ngàn lần để phát triển ở Hollywood, cũng đỡ phải đi đường lòng vòng.

Du Lệ lại như không cảm giác được tầm mắt người chung quanh, trên mặt mỉm cười khiến chẳng ai bắt bẻ nổi.

Luda nhìn Chử Hiệt hỏi, "Đúng rồi, tôi còn chưa biết vị tiên sinh này gọi thế nào nữa?"

Chử Hiệt liếc mắt nhìn anh ta một cái không thèm để ý.

Du Lệ đã sớm biết rõ tính cách của Chử Hiệt, với người chẳng liên quan không có phản ứng lắm, quả thật quái gở tới mức chẳng có bạn bè gì. Nhưng cô vốn là người hay bao che khuyết điểm, tiên sinh hộ vệ là người một nhà, dù không tốt thì với cô rất hoàn mỹ, vì thế cô vốn chẳng cảm thấy cái hành động này của anh có gì đó không đúng cả.

Cô rất tự nhiên nói thêm, "Anh ấy gọi là Chử Hiệt"

Luda quả thật cũng không để ý tới thái độ khinh mạn của Chử Hiệt, người có năng lực quái gở thì gọi là có cá tính, không có năng lực thì mới gọi là thất lễ. Lòng dạ anh ta rộng lượng, cũng không thèm để ý chút nghi thức xã giao đó, huống chi nhìn tình huống tối qua, Chử Hiệt khiến người khác phải tôn trọng thực thực.

"Tôi có biết một vị Thiên Sư người Hoa, anh ấy họ Mễ, gọi là Mễ Thiên Sư, năm ngoài ở Hoa Quốc xảy ra chút chuyện, có ma vật thừa cơ lẻn vào làm loạn ở Đông Phương, lúc ấy tôi đại diện cho Giáo Đình qua đó xử lý" Luda mỉm cười bảo, "Nghe nói gần đây vùng Tây Bắc Hoa Quốc ở giới Đông Phương xảy ra một số chuyện, không rõ có ổn không?"

Du Lệ sững sở chút, trực giác bảo, "Chuyện này tôi không rõ lắm…." Đột nhiên cô nhớ tới trước khi xuất ngoại gặp được Lâm Cửu, Lâm Cửu có bảo vào tháng năm bạn thân của cô Giang Úc Linh có cùng chồng Hề Từ sẽ đi Tây Bắc.

Thấy sắc mặt của cô có vẻ không đúng, Luda kinh ngạc hỏi, "Anita, sao thế?"

Du Lệ lắc đầu, đè nén tâm tư xuống, nói, "tôi cũng không phải người Huyền môn, chẳng rõ mấy chuyện này đâu"

Luda nhìn về phía Chử Hiệt, "Còn Tiên sinh Chử Hiệt thì sao?"

Chử Hiệt nói lạnh nhạt, "Tôi cũng không phải"

Luda, "…. ha ha" Đến dùng cả kiếm gỗ đào của thiên sư Đông phương rồi, lại có thể một mình giết tới tận lầu bốn, lại còn dẫn họ rời khỏi hành lang, bảo anh  không phải ai tin đây?

Mặc dù Chử Hiệt mọc ra một gương mặt con lai, nhưng ai quy định con lai không thể trở thành thiên sư Huyền Môn chứ? Chính trong Giáo đình cũng có người Đông Phương như thế mà.

Cứ coi Chử Hiệt là người ít nói khó hiểu đi, Luda cũng không lằng nhằng nhiều với chuyện này, ngược lại hỏi dò, "Anita, chuyện tối qua, cô có thể nói kỹ chút với tôi được không?"

Du lệ nhìn chung quanh, hạ giọng, "Tối qua, phụ tá của tôi tự dưng biến mất không thấy đâu, tôi bảo Chử Hiệt đi tìm cô ấy, còn tôi đứng tại chỗ đợi anh ấy, sau đó có một bóng đen xuất hiện, nếu tôi đoán không nhầm, bóng đen đó hẳn là cố tình ép tôi rời khỏi chỗ, để cho tôi ngã, sau đó mở mắt ra thì đã thấy ở trên hành lang lầu bốn rồi"

Sau khi nói xong, mặt cô đầy nghiêm túc hỏi, "Luda, anh có thể nói cho tôi chút, tòa pháo đài này, lại còn có lầu bốn lâu đài nữa, là chuyện gì xảy ra thế?"

Luda suy tư nhìn cô, khi nghe xong cũng không giấu mà nói thẳng ra, "Nếu cô đã biết thân phận của nhóm Guzman rồi, thì cũng hẳn biết chủ nhân tòa pháo đài này là quỷ hút máu đi" Thấy cô gật đầu, anh ta nói tiếp, "Chủ nhân lâu đài là một vị công tước quỷ hút máu, thật ra thì với bên ngoài ông ta có nói ra ngoài không ở trong lâu đài, chẳng bằng nói ông ta chạy án, nguyên nhân cũng bởi hành lang lầu bốn này"

Trên mặt Du Lệ lộ ra kinh ngạc, "Là tranh trên hành lang sao? Những thứ đó ngọn nguồn chính là gì?"

"Là yểm ma bị phong ấn"

Một giọng nói vang lên, Du Lệ quay đầu nhìn lại thấy ma nữ tóc đỏ chẳng rõ xuất hiện từ lúc nào, thấy họ nhìn qua, trên mặt cô ta nở nụ cười đầy gợi cảm mê người, cũng kéo ngồi sang bên cạnh Du Lệ.

Du Lệ bị kẹp ngồi giữa thần sắc hơi vi diệu.

Thần sắc Nhân viên công tác khác trong đoàn làm phim càng vi diệu hơn cô, càng mờ mịt, chẳng rõ vì sao chỉ có một tối thôi, không những Luda Holson, mà cả Shyia Keynes hình như cũng đối đãi khác với diễn viên Đông Phương này.

Sự nổi tiếng và danh vọng của Shyia Keyness dù không bằng Luda ở Hollywood, nhưng cô ta gợi cảm mê người, vô số khách quý, nghe bảo thân phận những khách quý đó có liên quan đến tài chính, đều là đại gia, có họ hỗ trợ, khiến cô ta như thuyền gặp nước ở Hollywood, không có nữ minh tinh nào có mị lực như cô ta.

Sau khi Shyia chào hỏi họ xong, lại tiếp tục đề tài vừa rồi, "Yểm ma là Ma tộc cao cấp sau khi chết đi được bị phong ấn trong một môi trường đặc biệt, do thống khổ mà chuyển hóa thành, đúng như các người giới Đông phương bảo là một loại ác linh đó, vô cùng hung tàn đáng sợ"

Loại giải thích thông tục này vô cùng dễ hiểu, Du Lệ trong nháy mắt hiểu rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!