Chương 9: (Vô Đề)

Nguyễn Linh quay đầu lại, quả nhiên, Diệp Cảnh Trì đang đứng ở giữa ban công và phòng khách.

Trong đêm tối, vóc dáng của người đàn ông cao lớn và thẳng tắp, giống như một bức tượng được điêu khắc hoàn hảo.

Người đàn ông từ từ đi tới, đứng trước mặt Nguyễn Linh.

Lần trước hai người gặp nhau, cách xa nhau và ánh sáng lại tối, nên Nguyễn Linh không thể nhìn rõ khuôn mặt của Diệp Cảnh Trì.

Lần này, người đàn ông cách cô chỉ trong gang tấc.

Vóc dáng của Nguyễn Linh đã có thể coi là cao ráo nhưng người đàn ông còn cao hơn, ước tính phải ít nhất một mét tám lăm, vô hình chung tăng thêm một chút áp lực.

Mà vẻ ngoài của Diệp Cảnh Trì cũng khiến Nguyễn Linh vô cùng bất ngờ.

Một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi vẫn có đường nét thon gọn và mượt mà, hầu như da cũng không thấy khuyết điểm.

Nếu những điều này có thể nói là đến từ sự kỷ luật của Diệp Cảnh Trì thì ngũ quan tinh xảo của anh, chỉ có thể nói là món quà do trời ban.

Hoặc có thể nói, đó là sự thiên vị rõ ràng đến từ tác giả của truyện.

Chiếc mũi của người đàn ông cao thẳng, đôi mắt sâu như mực toát lên vẻ lạnh lùng, có một cảm giác xa cách như tránh xa mọi người ngàn dặm.

Trước mặt đột nhiên xuất hiện một người đàn ông đẹp trai đến vậy, nhịp tim của Nguyễn Linh tăng tốc trong hai giây.

Tuy nhiên, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nhìn thẳng vào Diệp Cảnh Trì.

Ánh mắt của Diệp Cảnh Trì có chút phức tạp, có lẽ là vì anh đã nghe được những lời cô vừa mắng Nguyễn Hạo Sâm.

Nhưng vốn dĩ bố con nhà họ Nguyễn đáng bị mắng, Nguyễn Linh cũng có lý do chính đáng.

Cô hỏi với vẻ tự nhiên:

"Anh đến đây làm gì? Có chuyện gì cần tìm em à?"

Diệp Cảnh Trì nhìn cô với vẻ thâm sâu, không vội vàng lên tiếng:

"Đúng vậy, có chuyện muốn nói với em, quản gia nói em ở đây."

Nguyễn Linh Ồ một tiếng: Chuyện gì vậy?

Tông giọng của Diệp Cảnh Trì cứ đều đều, khiến người ta không thể nghe ra cảm xúc của anh:

"Chuyện lần trước em nói đổi giáo viên chủ nhiệm, nhà trường đã trả lời. Đến tháng sau, khi học kỳ một kết thúc, giáo viên họ Lưu sẽ bị sa thải."

Nhanh thế à?

Nguyễn Linh hơi ngạc nhiên.

Cô biết rằng nhà họ Diệp có tiếng nói rất lớn ở trường, nhưng cô cũng không ngờ toàn bộ sự việc sẽ diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng như vậy.

Nguyễn Linh vốn dĩ nghĩ rằng Diệp Cảnh Trì sẽ hỏi cô về tình hình trước, sau đó phải đợi nhà trường xử lý, dù ít dù nhiều chuyện này cũng phải mất hai, ba tháng mới có kết quả. luveland chấm co

Ừm.

Diệp Cảnh Trì khẽ gật đầu, giọng nói hờ hững:

"Nhà họ Diệp đã quyên góp rất nhiều tiền cho trường, mà đây là lần đầu tiên đưa ra yêu cầu, nên phía nhà trường rất coi trọng."

Nguyễn Linh: Ra là vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!