Hai phút sau, nhìn thấy điểm số trên màn hình chỉ thiếu một chút nữa là vượt qua thử thách, Nguyễn Linh không phục, nhấn nút Thử lại một lần nữa.
Lần này chơi đến giữa chừng, người giúp việc mang đến một đĩa trái cây, hỏi cô có muốn ăn trái cây không.
Nguyễn Linh phân tâm trả lời Đợi lát nữa ăn, kết quả giây tiếp theo chuỗi combo lại bị đứt đoạn.
Lần này điểm số không ngoài dự đoán thấp hơn lần trước, vẫn thể vượt qua.
Nguyễn Linh thở dài một hơi, tức giận ném một miếng dưa hấu vào miệng, cắn thật mạnh.
Ngẩng đầu vận động cổ vai một chút, vừa lúc nhìn thấy Diệp Hủ đi xuống lầu.
Diệp Hủ! Nguyễn Linh vẫy tay với cậu.
Chờ Diệp Hủ đi tới, Nguyễn Linh cười tươi hỏi:
"Bây giờ bận có thời gian giúp mẹ kế một chuyện chứ?"
Diệp Hủ: … Giúp cái gì?
Nguyễn Linh vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, đợi Diệp Hủ ngồi xuống, mở cho cậu xem cách chơi.
Sau đó đẩy máy tính bảng qua:
"Ải này mẹ mãi vượt qua không được, con giúp mẹ thử xem."
Diệp Hủ im lặng một lúc, không nói gì, nhận lấy máy tính bảng, sau đó nhấn nút bắt
Nguyễn Linh đổi tư thế thoải mái hơn, ôm đĩa trái cây vào lòng ăn, đồng thời giám sát Diệp Hủ giúp cô vượt ải.
Đoạn điệp khúc đầu tiên, Diệp Hủ chưa quen với thao tác của trò chơi, bỏ sót vài nốt.
Tuy nhiên, rất nhanh Diệp Hủ đã tìm ra một số bí quyết, tỷ lệ nhấn cũng tăng lên đáng kể.
Tiếc là do nửa đầu sai sót quá cuối cùng điểm số vẫn còn thiếu một chút.
Nguyễn Linh thở dài tiếc nuối:
"Chỉ thiếu một chút! Nhưng mẹ thấy con rất có tiềm năng, thử lại một lần nữa nhé?"
Diệp Hủ mím môi, khẽ ừ một tiếng, chủ động nhấn lại nút bắt đầu.
Nguyễn Linh thầm tán thưởng thiếu niên có ý thức rất cao, tiếp tục vừa trái cây vừa quan sát.
Lần thứ hai khởi đầu thuận lợi hơn rất nhiều so với lần vừa rồi, đến đoạn nhạc dạo, Nguyễn Linh liếc nhìn điểm số trên màn hình, phát hiện cao hơn cả hai lần trước của cô.
Chỉ cần duy trì được, khả năng vượt qua là rất
Vì vậy Nguyễn Linh cũng không làm phiền Diệp Hủ, lặng lẽ tập trung ở bên cạnh nhìn.
Nhân tiện còn quan sát biểu cảm của thiếu niên, phát hiện Diệp Hủ nghiêm túc hơn cô tưởng tượng, đôi mắt trong trẻo chăm chú nhìn vào màn hình.
đoạn điệp khúc thứ hai, tiếng bước chân vang lên từ phòng khách.
Diệp Cảnh Trì xử lý xong công việc đi tới, nhìn thấy hai người đang rúc đầu vào nhau trên sofa, ôn tồn nói:
"Hai người đang làm gì vậy?"
Chưa kịp lời, Nguyễn Linh đã nhìn thấy tay Diệp Hủ dừng lại một lúc, hai nốt liên tiếp trật khỏi tay cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!