Chương 31: (Vô Đề)

Nhưng mối quan hệ của hai người, dường như cũng chưa thân thiết đến mức này.

Thấy Nguyễn Linh không trả lời, tim Tô Quân Nhược đập hơi nhanh.

Tô Quân Nhược căng thẳng giải thích: "Cháu... Cháu không có ý gì khác,

Chỉ là đang nghĩ, nếu có thể thân thiết với cô hơn một chút, nói không chừng có thể tìm cách lấy lòng Diệp Hủ.

Nhưng đương nhiên Tô Quân Nhược không dám nói ra lý thật sự, trong lúc bối rối, cô ấy lại không nghĩ ra được một cái cớ hợp lý.

Tuy nhiên, những băn khoăn của Tô Quân Nhược đã sớm bị Nguyễn Linh nhìn thấu.

Nguyễn Linh không thể hiểu hết suy nghĩ của cô gái nhỏ trước mặt, nhưng có một điều cô có thể chắc chắn.

Bất kể Tô Quân Nhược muốn làm gì, mục đích cuối cùng chắc chắn đều quan đến một người: Diệp Hủ.

Những người như Tô Quân Nhược, được gọi là người yêu đương mù quáng.

Nguyễn Linh nhìn xuống những túi đồ lớn nhỏ trong tay, cười tươi gật đầu: Được thôi.

Tại sao lại từ một người giúp đỡ miễn phí chứ?

Tô Quân Nhược chưa kịp hiểu ra, đứng ngây ra ở đó.

Nguyễn Linh đưa tay ra trước, vẻ mặt tự nhiên:

"Không phải cháu muốn cầm giúp cô sao?"

Tô Quân Nhược cuối cùng cũng tỉnh táo lại: Ồ... Được!

Nguyễn Linh nhấc cằm lên:

"Cháu cầm hai cái màu hồng đi."

Hai cái túi này to nhất, nhưng không nặng, Tô Quân Nhược có thể giúp cô phân chia.

Tô Quân Nhược: Được.

Cô gái nhận lấy hai cái túi, vừa vặn một tay một cái.

Nguyễn Linh tò mò hỏi cô ấy:

"Sao cháu lại đến trung tâm mua sắm một mình thế?"

Tô Quân Nhược chọn cách nói thật:

"Sinh nhật mẹ cháu sắp đến, cháu muốn chọn một món trang sức làm quà tặng."

Nguyễn Linh:

"Thế cháu đã chọn chưa?"

Tô Quân Nhược lắc đầu: Chưa.

Nguyễn Linh:

"Có muốn cô giúp cháu tham khảo không?"

Đôi mắt Tô Quân Nhược sáng lên, nhưng nhanh chóng lại lộ ra vẻ do dự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!