Chương 30: (Vô Đề)

Quản lý cửa hàng đã sắp xếp một phòng trị liệu đơn sang trọng cho Nguyễn Linh, hai chuyên viên thẩm mỹ chuyên nghiệp đã sẵn sàng.

Nguyễn Linh thay quần áo, nằm trên giường massage thoải mái tận hưởng.

Các chuyên gia làm đẹp không chỉ có tay nghề cao mà còn có ngoại hình ưa nhìn, thậm chí còn có giọng nói rất hay.

Ngày nay, ngay cả ngưỡng để trở thành một chuyên gia làm đẹp cũng rất cao.

Ưu điểm là chỉ cần nghe họ nói chuyện bên tai là bạn đã thấy vui cả cơ thể lẫn tinh thần.

Nguyễn Linh thản nhiên nói chuyện với chuyên gia làm đẹp, cảm thấy niềm vui tột cùng của cuộc đời không gì khác hơn là thế này.

Sau khi rời khỏi thẩm mỹ viện, Nguyễn Linh cảm thấy sảng khoái, mệt mỏi cả tuần qua hoàn toàn được gột rửa.

Nguyễn Linh thầm thở dài, người ta thường nói, tiền nào của nấy, điều này đặc biệt đúng trong ngành dịch vụ.

Cô mang theo diện mạo tinh thần mớᎥ, bắt đi dạo phố.

Lần này, ngoài chiếc thẻ đen do Diệp Cảnh Trì đưa cho cô, cô còn mang theo thẻ tín dụng của chính mình.

Không phải là muốn tiết kiệm tiền cho Diệp Cảnh Trì, chỉ là ít nhiều trong lòng cô cũng có chút cố kỵ…

Trong dự đoán của Nguyễn Linh, sau khi cốt truyện của nguyên tác kết thúc, cô chắc chắn sẽ ly hôn với Diệp Cảnh Trì.

Nếu cô thực sự tùy tiện quẹt thẻ của Diệp Cảnh Trì, đến lúc ly hôn, Diệp Cảnh Trì sẽ không tính sổ với cô chứ?

Mang theo suy nghĩ này, Nguyễn Linh thong thả dạo chơi trong trung tâm thương mại.

Đi qua một cửa hàng quần áo nam, Nguyễn Linh bị chiếc áo khoác sơ mi màu xanh xám trong cửa kiếng thu hút.

Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu lên khuôn mặt của Diệp Hủ vào sáng nay.

Nguyễn Linh gần như có thể tưởng tượng được Diệp Hủ mặc chiếc áo khoác này, sẽ trông như thế nào khi đi dưới ánh nắng mặt trời.

Nhân viên cửa hàng quần áo thấy Nguyễn Linh dừng lại vài giây, lập tức tích cực tiến lên chào mời.

"Cô thật có gu, thương hiệu của chúng tôi được thiết kế riêng, đây là mẫu mớᎥ vừa về." Nhân viên cửa hàng nhiệt tình nói:

"Cô mua cho bạn trai phải không, cô cứ báo cao và cân nặng của anh ấy, tôi sẽ giúp cô xem size."

Nguyễn Linh lắc đầu:

"Không phải bạn trai, là mua cho một học sinh trung học."

Nhân viên cửa hàng sửng sốt, một lúc lâu vẫn không thể hiểu rõ mối quan hệ giữa vị khách này và học sinh trung học mà cô nói.

Nguyễn Linh cũng không giải thích, chỉ nhớ lại hình dáng trong ký ức của Diệp Hủ:

"Chiều cao khoảng một mét tám, khá gầy, cân nặng tầm sáu mươi mấy ký, không tới bảy mươi ký đâu."

À đúng rồi.

Nguyễn Linh lại hỏi:

"Cái này bao nhiêu tiền?"

Nhân viên cửa hàng nhìn vào nhãn giá:

"5888, hôm nay cửa hàng chúng tôi có khuyến mãi, giảm hai mươi phần trăm, giảm còn 4710."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!